ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 240

- Trông chàng ta mảnh khảnh như thư sinh thế mà võ nghệ thật siêu

quần. Hà, chớ nên coi mặt mà bắt hình dong. Thật là một trận đánh hi hữu
và ngoạn mục khiến cho tôi mở rộng tầm mắt. Thôi, chúng ta cũng nên rời
khỏi nơi đây ngay để tránh phiền phức.

Thực khách nghe người nọ nói, tất cả đều lần lượt rời khỏi quán. Ra

đến đường phố ba tên ăn mày vội chạy biến vào trong các ngõ hẻm. Nhóm
Văn Hiến đến nơi cột ngựa, tung người lên tuấn mã của mình rồi ra roi
chạy về phía ngược lại với hướng cửa hiệu Diệp Sanh Ký. Mai là lễ hội
Long Chu nên giờ này đường phố ở Hội An người qua lại tấp nập. Ba
người phải khó khăn lắm mới ra khỏi khu phố, họ đồng thanh hét lớn “đi”
và ba con ngựa hí vang rồi lao vút. Văn Hiến nói lớn trong gió:

- Chúng ta nên rời khỏi Hội An để tránh phiền phức cho cư dân ở đây

như lời ông chủ quán. Ha ha... Chuyến này vào Giản Phố Châu chắc sẽ còn
nhiều chuyện vui hơn nữa đấy.

Giọng của Bạch Mai có chút lo lắng:

- Vui thì có vui nhưng chết người như chơi đó, anh đừng xem thường.

Hồng Liệt cười lớn:

- Sư tỷ đừng lo. Tên đồ gàn biết xem tướng. Hắn nói tướng của hắn

phải sống hơn bảy mươi tuổi nên hắn không chịu chết non đâu.

Ba con thiên lý mã phóng như bay trên đường quan lộ rời Hội An theo

hướng tây để trở lại bến Thu Bồn. Vầng trăng mười bốn nhô lên từ từ trên
nền trời xam xám phía đông. Cả ba xuống chuyến đò cuối cùng qua sông
lớn. Con đò vắng tanh chỉ có ba người bọn họ và ba con ngựa. Đò ra giữa
dòng sông, Bạch Mai nhìn ánh trăng lung linh phản chiếu trên sóng nước
buộc miệng khen:

- Trăng đẹp quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.