ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 262

- Hiệp sĩ lại nói đùa với em rồi. Các chàng hồ thỉ tứ phương, gặp gỡ

thiếu gì giai nhân đài các ở những nơi đô hội thì làm gì có chuyện nhớ đến
cô phục vụ quê mùa ở quán rượu miền biên tái này chứ?

Bạch Mai liếc mắt thật tình tứ:

- Hải đường, nguyệt quế ở vườn thượng uyển đôi khi lại không đẹp

bằng một đóa hoa lài bên hàng giậu làng quê.

Mặt cô gái đỏ hơn, miệng nở nụ cười bẽn lẽn nhưng ánh mắt lại hiện

rõ niềm vui vô hạn:

- Thôi, mời quí khách thưởng thức đi, đừng mỉa mai em nữa. Nếu

không, lát nữa chị Ngọc Lan xuất hiện sẽ không còn ngôn ngữ để cho quí
khách tâng bốc đâu. Em xin phép vào mang thức ăn và rượu cần ra.

Nói xong cô lễ phép cúi chào mọi người rồi lui vào trong mang thức

ăn và rượu ra. Bạch Mai múc một viên rượu nếp bỏ vào miệng và chờ một
lúc cho nó tan ra. Nàng nuốt xong viên rượu nếp liền buột miệng khen:

- Ui chao! Thật là ngon! Vừa mềm, vừa ngọt, vừa the nồng. Tuyệt

quá! Cảm ơn Phong huynh. Nhưng thứ này là món của nữ nhân, các huynh
chắc là không hảo lắm phải không?

Đoàn Phong mỉm cười:

- Hảo chứ! Coi như là một món khai vị để kích thích vị giác trước khi

ăn vậy.

Một nam phục vụ bê ché rượu cần đặt trên bàn, cô gái lúc nãy tay cầm

năm chiếc cần cẩn thận cắm vào bình, châm nước vào chờ một lát cô hỏi:

- Quí khách đã uống qua rượu cần chưa? Chưa à? Thế này nhé, trước

tiên quí khách hút nhẹ một hơi cho rượu lên đến miệng, sau đó nín thở hút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.