ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 292

Vịnh này chỉ có một cửa nhỏ mở ra biển, còn ba mặt là núi non bạt

ngàn. Qua làn mưa bão mịt mờ, trông những vách đá dựng đứng như bị cắt
thẳng từ trên đỉnh xuống. Tuy được ba vách núi che chắn nhưng gió lớn
vẫn đưa những con sóng to vỗ vào bờ tạo ra âm thanh vang dội khắp một
vùng thung lũng hoang sơ. Cả đoàn người trên thuyền ai nấy đều bơ phờ vì
phải chống chọi với cơn bão trong một thời gian khá dài, tuy vậy mọi người
đều rất vui mừng vì đã thoát khỏi nguy hiểm. Bạch Mai vốn không quen
với sóng nước nên nàng đã kiệt sức vì ói mửa và đã ngất đi. Hồng Liệt ra
sức chăm sóc cho nàng, chàng lo lắng hỏi Hữu Dụng:

- Tình trạng thế này có nguy hiểm lắm không chú?

- Không sao đâu. Chỉ vì công tử không quen với sóng gió nên bị nôn

mửa nhiều đâm ra mất sức. Nghỉ ngơi ít lâu sẽ hồi phục lại thôi. Nhưng
trước tiên là phải sưởi cho ấm đã, sau đó xoa bóp các huyệt đạo để kích
thích thân nhiệt lên cao.

Họ đã tìm được một hang đá kín đáo để trốn. Gió bên ngoài vẫn rít

từng cơn rùng rợn và thổi từng đợt mưa rát lạnh quanh cửa hang. Hữu
Dụng bảo bọn thủy thủ:

- Tìm cho được một ít củi khô vào đây để sưởi cho Bạch công tử.

Bọn thủy thủ liền tỏa nhau đi kiếm củi khô. Động khá lớn nhưng

chẳng thấy cây củi nào, họ đành phải chạy ra bên ngoài để tìm mấy cành
cây khô tuy đã bị ướt bởi nước mưa. Họ dùng dao nạo sơ lớp vỏ ngoài và
sau một lúc hì hục thì họ cũng đã đốt lên được một đống lửa lớn. Hồng Liệt
mang Bạch Mai đến bên đống lửa để sưởi ấm, xoa bóp các huyệt đạo trên
người nàng. Được một lúc thì Bạch Mai từ từ tỉnh lại. Giọng nàng run run
vì lạnh hỏi Hồng Liệt:

- Muội bị ngất lâu chưa? Mấy cái cái hòm cốt huynh có giữ không?

Con Bạch mã thế nào rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.