ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 364

- Tại sao ở Trung Quốc không thấy ai nhắc đến bức họa này?

- Thạch Đào lúc ấy đã xuất gia. Ông lại là người hoàng tộc nhà Minh

nên họa xong bức họa, ông xếp lại cất kỹ không cho ai biết vì sợ mang
tiếng với đời.

- Công tử làm thế nào mà xem được phiên bản ấy?

- Sư phụ tôi vốn là một người lãng tích phong trần. Ông có cơ duyên

quen biết với một vị thiền sư Trung Quốc, người đã lưu giữ bức họa trên
nên nài nỉ xin được phác họa lại.

Dung Dung hơi chồm người về phía Văn Hiến. Nàng hỏi gấp:

- Như vậy sư phụ công tử còn giữ phiên bản đó phải không? Công tử

có thể cho tôi xem được không?

Văn Hiến lắc đầu buồn bã:

- Đã hơn tám năm nay, sư phụ bỏ ra đi mà tôi vẫn chưa gặp lại được

người.

Sự thất vọng hiện rõ trên gương mặt của Lý Dung Dung. Văn Hiến

hỏi:

- Hình như công chúa có sự quan tâm đặc biệt đến bức hoạ đó?

Lý Dung Dung cố nén tiếng thở dài:

- Từ bé tôi đã rất hâm mộ Trần Viên Viên.

- Công chúa là người lá ngọc cành vàng, Trần Viên Viên xuất thân kỹ

nữ, hai người có hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau, sao công chúa lại đặc
biệt hâm mộ nàng ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.