ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 365

Nét mặt của Dung Dung càng u buồn hơn. Khi Văn Hiến nói đến mấy

tiếng “Trần Viên Viên xuất thân kỹ nữ”, nàng thoáng cau mày. Tuy nhiên
điều này đã không thoát khỏi ánh mắt tinh tế của chàng. Như không còn
nén được nữa, mắt Dung Dung đã long lanh ướt dưới ánh trăng. Nàng đáp
nhỏ:

- Tôi cũng không biết nữa. Hâm mộ thì cứ hâm mộ, đâu cần phải đồng

bệnh mới tương lân.

Nhìn nàng bây giờ thật khác hẳn với nàng công chúa kiêu kỳ, lạnh

lùng lúc trước. Văn Hiến đoán chừng trong nội tâm của nàng chắc là có
điều gì đó không toại ý bị ức chế. Sự đè nén nội tâm lâu ngày có thể khiến
con người ta đổi tính, chỉ khi nào gặp hoàn cảnh thích hợp, bản tính sơ
nguyên mới có dịp phục hồi trở lại. Cả hai vừa nói chuyện vừa uống khá
nhiều rượu nên mặt nàng giờ đây đã đỏ lựng. Dưới ánh trăng, khuôn mặt đó
càng trở nên diễm lệ khiến cho Văn Hiến cố tránh không nhìn thẳng mặt
nàng. Mặt trăng đã khuất dần phía trời tây, Văn Hiến đứng lên tạ từ:

- Cảm ơn công chúa đã mời rượu. Sương đêm xuống nhiều, công chúa

cần nghỉ ngơi.

Lý Dung Dung nhìn chàng nói:

- Cảm ơn công tử đã không chê rượu của tôi. Công tử có thể nào bỏ đi

tiếng “công chúa” được không? Tôi có tên đó.

Văn Hiến mỉm cười:

- Xin chào Lý Dung Dung... cô nương.

Dung Dung cũng mỉm cười nhìn chàng:

- Bỏ thêm hai tiếng “cô nương” nữa được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.