ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 392

- Dạ! Có vài người bạn cũng khuyên con nên về giúp cho quan nội

hữu Trương Văn Hạnh, con dự định sau chuyện ở Cù lao Phố sẽ bắt đầu.

Nho hiệp trầm ngâm:

- Đạo của người quân tử là lấy chữ trung làm đầu. Nhưng sự tồn vong

của quốc gia, dân tộc, của hạnh phúc muôn dân mới là tối hậu. Chữ trung
đem đặt sai chỗ sẽ trở thành ngu trung. Lẽ xuất xử sau này do con quyết
định, thầy chỉ nói bấy nhiêu thôi.

Văn Hiến cúi đầu đáp:

- Con xin ghi nhớ lời thầy dạy. Thầy lại có ý định bỏ con đi nữa hay

sao?

Nho hiệp nhìn chàng bằng ánh mắt ấm áp:

- Thầy đã không màng đến lợi danh, cả tên mình cũng không dùng

đến. Sở học bình sinh đã có con tiếp nhận, thầy mãn nguyện lắm rồi. Mai
này con phải tự lo lấy mọi việc.

Văn Hiến rưng rưng nước mắt:

- Dạ, con quyết không để sở học của thầy mai một vì con.

Lúc đó Hồng Liệt và Bạch Mai trở lại, vị nho hiệp nhìn ba người nói:

- Các con về đi, Hiến nhi mai trở lại gặp thầy.

Cả ba cúi đầu, Hồng Liệt và Bạch Mai đồng thanh nói:

- Chúng con chào bá bá!

Nho hiệp nhìn theo bóng ba đứa trẻ phóng ngựa khuất sau rừng cây,

chợt buông tiếng thở dài lẩm bẩm một mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.