ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 399

- Đúng vậy. Mềm mà không nhu nhược, vững mà không bất động,

nhanh mà không sơ hở, mạnh mà không khô cứng. Nhu mà không nhược
thì sẽ bền, vững mà không bất động thì sẽ chắc, nhanh mà không hở thì sẽ
bén, mạnh mà không cứng thì không gì bẻ gãy được.

- Trường hợp người ngộ tính không cao, họ lại là số đông thì phải làm

thế nào, thưa thầy?

- Võ thuật Trung Quốc lúc này đang ở vào tình trạng trăm hoa đua nở,

môn phái rất nhiều, quyền thuật trở nên thiên hình vạn trạng. Trông về
lượng thì rầm rộ, oai phong nhưng về tinh đã bị giảm sút rất nhiều. Các
môn phái tranh nhau hơn thua ở chiêu thức, chú trọng võ thuật mà rời xa võ
đạo. Trường hợp áp dụng cho số đông thì con cần nhớ mấy điều căn bản
này: lớn thì sẽ nặng và mạnh nhưng chậm, nhỏ thì sẽ nhẹ và yếu nhưng lẹ.
Như vậy Việt võ đạo phải dựa trên căn bản, động và lẹ, ngắn và hiểm, lấy
thủ làm công, chặn ở chỗ khởi đầu, đánh ở chỗ chấm dứt.

- Dạ, con đã hiểu.

- Bây giờ thầy bắt đầu dạy các chiêu thức trong pho quyền mới. Con

chú ý theo dõi.

Văn Hiến dạ một tiếng rồi ngưng thần theo dõi từng động tác của thầy.

Lần đầu, nho hiệp múa chậm từng chiêu thức một để Văn Hiến dễ ghi nhớ,
đến lần thứ hai rồi lần thứ ba, Văn Hiến thấy tất cả các chiêu thức bây giờ
đã biến mất, đôi tay của thầy di chuyển liên tục thành những vòng tròn như
một nét vẽ không dứt. Nho hiệp đi xong bài quyền, dừng tay lại hỏi:

- Con nhận ra được điều gì?

- Những chiêu thức thầy đánh lần đầu đã từ từ biến mất trong lần thứ

hai và hoàn toàn biến mất ở lần thứ ba. Lần thứ tư thì chỉ còn là hai tay vẽ
những vòng tròn không dứt chứ không còn chiêu thức nữa, hay nói đúng ra
là cả bài quyền chỉ còn lại một chiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.