ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 47

chiếc thuyền và mấy tài công mà thôi, đến cửa Cổ Lũy tôi trả họ về. Được
chưa?

- Tốt! Vậy hẹn sớm mai gặp lại.

Dứt lời Hồng Liệt liền tung người biến mất vào đêm tối. Võ Trụ nhìn

theo lẩm bẩm:

- Người này còn trẻ, tuổi chừng độ hai hai, hai ba là cùng mà khinh

công quả đúng là độc bộ thiên hạ. Ta không thể theo kịp.

Như có một sự kích thích vô hình, ông cũng băng mình chạy thật

nhanh về khách sạn, theo lối cửa sổ lọt vào phòng. Trọng Hào vẫn còn đang
say ngủ, Võ Trụ lay nó dậy. Trọng Hào giật mình mở mắt ngạc nhiên hỏi:

- Thầy không ngủ sao? Có việc gì vậy?

- Sáng mai con dắt theo con Huyết câu về Quảng Ngãi đợi thầy ở nhà

trạm Ngãi Mỹ, nơi hôm trước chúng ta đã ghé lại ăn trưa đó. Nếu hai ngày
sau mà chưa thấy thầy ghé lại thì con cứ về nhà đừng chờ nữa. Thầy sẽ về
sau. Con nhớ không?

Trọng Hào nghe thầy dặn dò, nó lo lắng hỏi:

- Thầy có chuyện quan trọng phải làm ở đây à? Sao con không nghe

thầy nói trước?

- Chuyện vừa phát sinh thôi. Thầy phải giúp người bạn mới quen một

tay. Con đừng hỏi nữa. Giờ thầy phải đi ngay kẻo trễ. Con nhớ lời thầy dặn
không?

- Dạ con nhớ. Thầy đi cẩn trọng.

Võ Trụ mang thêm cây đoản kiếm mới mua hồi chiều, tung mình ra

cửa sổ rồi lao nhanh về hướng cửa biển Đại Chiêm tìm đến doanh trại thủy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.