ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 121

khắp nơi. Trên khán đài, quan Lưu thủ và Cẩn Thành hầu trao đổi gì đó với
nhau nghe không rõ. Khuôn mặt của Lý Văn Quang đã đỏ lên vì giận. Đôi
mắt ông sáng quắc khiến cho đám thuộc hạ Kim Cương Môn ai nấy đều
nơm nớp lo sợ. Người phát ngôn đã trở lại sàn đấu. Có lẽ vẫn còn bị kinh
khiếp vì trận đấu vừa rồi nên giọng ông ta hơi run:

- Trận so tài vừa qua, bên Thần Quyền Môn lại thắng. Còn hai trận so

tài nữa để quyết định cuộc thi tài hôm nay. Mời Trung Nguyên Nhất Kiếm
của Kim Cương Môn thượng đài.

Quách Tử Dương đứng dậy, tay cầm kiếm, chân bước chậm rãi từng

bước đều nhau theo lối bậc thang lên võ đài. Hắn đứng yên lặng giữa sàn
đấu, vững vàng như một tảng đá lớn, khí thế trầm ổn như dãy Trường Sơn.
Hắn đưa mắt nhìn xuống phía Thần Quyền Môn rất nhanh rồi thu ánh mắt
về, khoanh tay chờ đợi. Mọi người hồi hộp theo dõi không biết Thần
Quyền Môn sẽ cử ai lên giao đấu với vị đại kiếm thủ được mệnh danh là
Trung Nguyên Nhất Kiếm này. Khi thấy Văn Hiến đứng dậy, tay cầm kiếm
theo bậc tam cấp bước lên sàn đấu thì tất cả mọi người đều “ồ” lên thất
vọng. Họ nhớ lại năm ngoái, anh chàng thư sinh trói gà không chặt này đã
lãnh trọn một cú đá của Tạ Tứ văng xuống đài thì bây giờ làm sao có thể
giao đấu với tay kiếm thủ đệ nhất Trung Nguyên. Có người nói nhỏ nhưng
cũng đủ để những người khác nghe thấy:

- Thần Quyền Môn đã hết người rồi. Chàng thư sinh này ắt phải bỏ

mạng dưới lưỡi kiếm của gã Trung Nguyên Nhất Kiếm kia thôi.

Văn Hiến thong thả cúi chào quan khách trên khán đài. Bắt gặp ánh

mắt vừa vui mừng vừa lo sợ của Dung Dung, chàng nở nhanh một nụ cười.
Chào xong quan khách và khán giả, Văn Hiến xoay người ôm quyền chào
Quách Tử Dương. Hắn hơi cúi đầu đáp lễ. Văn Hiến hỏi:

- Trước khi giao đấu, tôi có một câu hỏi mong các hạ trả lời thật tình

cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.