ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 141

- Việc này tôi có nghĩ đến nhưng quan lưu thủ là người cầu an nên

không có quyết định gì cả.

- Như thế không được! Ngài có thấy cả Giản Phố bây giờ hầu như đều

thuộc quyền sở hữu của Diệp Sanh Ký không? Tôi e rằng một hai năm nữa
Giản Phố chỉ còn lại một mình tôi đối chọi với cả tập đoàn Diệp Sanh Ký
thôi.

- Thế này vậy, tôi sẽ đưa một số quân thiện chiến sang đóng ngay bên

kia cầu để thị uy với chúng và trấn an những thương hiệu còn lại. Nếu có sự
đối đầu, các ông cứ mạnh dạn ra tay, tôi sẽ tiếp ứng. Phải chờ chúng phạm
tội trước tôi mới có cớ ra tay can thiệp được.

Đại Kỳ mừng rỡ nói:

- Đa tạ! Như thế bọn chúng sẽ e dè không dám làm càn. Bộ mặt sinh

hoạt của Giản Phố đã không còn cái thời thanh bình xưa kia thì cách quản
lý của chính quyền cũng nên thay đổi. Phải có mặt quân đội ở đó để kịp
thời ngăn chặn mọi sự bạo động. Từ nay mọi động tịnh của chúng, tôi sẽ
báo cáo lên Cẩn Thành hầu để ngài liệu việc.

Ba người từ giã ra về lúc đêm đã khuya.

***

Hiền Nhi vẫn còn thức ngồi chờ nơi khách sảnh. Hồng Liệt ngạc nhiên

hỏi:

- Hiền Nhi, sao em chưa đi nghỉ, có việc gì sao?

Hiền Nhi đáp:

- Em có việc muốn nói với anh hai.

- Việc gì mà gấp vậy? Không đợi đến sáng mai được sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.