ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 217

ta kết bè lửa lại thả xuống. Như vậy thuyền của chúng ắt sẽ làm mồi cho
thần hỏa, chừng đó chúng ta cứ từ từ mà bắt từng con cá một.

Đại Bằng hỏi:

- Trường hợp chúng dùng thuyền theo sông lớn chạy trốn ra biển Đông

thì sao?

- Giờ này chắc đội thủy quân của Phiên Trấn đã lên gần đến Giản Phố

rồi. Chúng có muốn chạy trốn cũng không thoát hết được đâu.

Trương Đồ vỗ tay khen:

- Trương huynh thật là mưu kế như thần! Tôi thân làm tướng mà

không có được tài ứng biến với tình hình mau lẹ như thế được, thật hổ thẹn.
Những kinh nghiệm này tôi nhất định sẽ ghi nhớ kỹ trong lòng. Kính phục,
kính phục!

Trương Đồ quả nhiên là người hào sảng, bụng dạ rộng rãi. Ông ta thấy

mưu kế hay thì buột miệng khen thật lòng, không có chút gì là tự ái hay đố
kỵ với Văn Hiến. Đại Bằng khen:

- Trương tướng quân quả nhiên là người khoáng đạt. Sẵn bụng dung

người không chút tị hiềm. Chẳng trách tuổi còn trẻ mà đã làm đến phó vệ
úy.

Trương Đồ cười nói:

- Tự lừa dối mình là điều ngu xuẩn nhất thiên hạ. Tôi lúc nào cũng sẵn

sàng học hỏi nơi cao nhân. Trương huynh đây xứng đáng làm thầy của tôi.
Tôi thật sự kính phục chứ không nói lời đãi bôi đâu.

Văn Hiến nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.