ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 324

ra vườn tập nhảy mà lòng đau như cắt, lệ nhỏ ròng ròng. Lía biết mẹ không
nói gì nhưng trong lòng rất buồn, nó chán nản muốn tập luyện cú nhảy cá
lóc của nó nhưng không nhảy nổi lên khỏi hố. Nó ngồi bên mép hố ngơ
ngẩn xuất thần. Bỗng có tiếng thằng Bưu gọi:

- Lía! Mày làm gì đó? Đi coi hát bộ đi. Tối nay ở bến Trường Trầu có

gánh hát Tứ Linh về hát đó.

Lía giật mình quay lại. Thằng Bưu và thằng Sứt đang hối hả đi tới. Nó

thích nhất coi hát bội, nghe thằng Bưu nói, mọi buồn phiền liền biến mất.
Nó vồ vập:

- Thật hả? Để tao vào xin mẹ tao đã.

Nó chạy vào trong thưa với mẹ:

- Con đi xuống bến Trường Trầu coi hát bộ nha mẹ. Tan hát con về

liền. Mẹ ở nhà ngủ đi nghen.

- Ừ con đi đi. Nhớ về sớm nghen con. Không được đánh lộn. Gánh

nào hát vậy?

- Dạ, thằng Bưu nói gánh của Tứ Linh.

Ba thằng liền chạy một mạch xuống bến Trường Trầu. Bến này nằm

bên bờ phải sông Côn ở thôn Kiên Mỹ, cách Phú Lạc chừng bốn năm dặm
gì đó. Khi ba đứa đến nơi mặt trời cũng vừa lặn sau dãy núi Hòn Sưng.
Gánh hát đã trang hoàng sân khấu xong xuôi, tiếng kèn trống dạo thử vang
xa cả dặm. Ở những nơi xa xôi thế này, mỗi lần gánh hát bội về là y như
một ngày hội lớn. Bà con cả mấy thôn bên kia sông như Phú Phong, Trinh
Tường cũng rủ nhau sang coi hát đông như kiến. Nhiều người ở tận dưới
vùng An Thái cũng chịu khó lên coi. Sân khấu được dựng trên một khu đất
trống, chung quanh có làm hàng rào che kín, chỉ chừa một cửa nhỏ để bán
vé. Người lớn đi coi hát còn mua vé chứ đám con nít mười đứa hết chín đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.