ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 344

- Tiên mà cũng ăn cơm với thịt hả ông?

Tới giờ, nó vẫn nghĩ mình đang gặp tiên vì người Bana mà ngày trước

nó sống cùng vẫn thường nhắc tới những vị tiên hoài. Ông lão mỉm cười
đáp:

- Ta không phải là tiên, ta là người như con vậy.

Lía ngưng nhai, trợn mắt hỏi:

- Thật sao?

- Ừ.

- Sao ông lại ở trên núi có một mình? Sao con cọp sợ ông không dám

vồ? Con tưởng ông tiên có phép nên nó sợ chứ?

- Con ăn xong nghỉ ngơi, tắm rửa sạch sẽ ngủ một giấc đi. Mai ông sẽ

nói cho con nghe.

Phía sau gian nhà trúc là con suối, Lía cởi đồ rồi trầm mình vào dòng

nước lạnh của những ngày cuối đông, người cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Tắm rửa sạch sẽ xong nó vào nhà, vừa gặp ông lão đã hỏi ngay:

- Còn con cọp chết, mình phải mang nó về chứ ông tiên. Con thích bộ

da đen như mun của nó lắm. Lại có thịt để ăn nữa.

- Nếu con thấy khỏe thì chúng ta sẽ trở lại đó mang nó về. Con giữ bộ

da của nó làm áo khoác mùa đông cũng là việc hay.

Hai người, một già một trẻ trở lại nơi con cọp nằm chết. Lía một mình

xốc con cọp nặng cả mấy trăm cân lên vai đi trước. Ông lão đi sau thấy
bước chân vững vàng như không của nó liền khen:

- Lê Phụng Hiểu ngày xưa chắc cũng chỉ khỏe như con là cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.