ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 107

- Bước đầu tiên của anh đã giúp cho bà con nghèo gần ngàn lượng vàng,
vậy bước kế tiếp sẽ là gì?
- Đệ có một mối thù còn giữ mãi trong lòng chưa trả, việc sắp đến đệ phải
đòi món nợ đó.
Bàng Châu hỏi:
- Có thể chia sẻ cho anh em cùng nghe không?
Trần Lâm uống cạn chén rượu nói:
- Lúc còn nhỏ, khi theo đoàn thuyền của chú Lê Trung, đệ bị bọn cướp
Ngưu Ma Vương bắt đi cùng mấy người bạn nữa. Chúng giết người bạn
thân của đệ rồi moi tim uống máu ngay trước mặt. Đệ đã thề rằng không trả
được mối thù đó sẽ không làm người. Nay đã đến lúc phải thực hiện lời thề
xưa.
Bàng Châu trợn mắt hỏi:
- Bọn Ngưu Ma Vương ở Cù lao Xanh à? Bọn này là đám cướp biển của
Tàu bỏ chạy sang đây hoành hành từ lâu rồi mà triều đình chưa dẹp nổi.
Lâm huynh trù tính thế nào?
- Đệ nghe Tây Hắc Hổ từng đơn đao vào tận hai sào huyệt của bọn cướp ở
Bá Bích thành và Truông Mây đại náo, đệ cũng dự định đơn kiếm ra Cù lao
Xanh tiêu diệt quần ma.
Phan Sinh nghe nói hết hồn la lớn:
- Không được! Anh không nên mạo hiểm như vậy. Cù lao Xanh bốn bề
biển lớn, bọn Ngưu Ma Vương lại hung bạo như hổ dữ sài lang, triều đình
còn thúc thủ, anh một thân một mình làm sao diệt nổi?
- Chính vì một thân một mình mới dễ dàng tiêu diệt bọn chúng. Cầm tặc,
cầm vương, đơn giản chỉ có vậy. Triều đình rầm rộ ra quân, bọn cướp nghe
thấy dong thuyền lánh đi là xong chuyện. Lính lác bây giờ ra quân cho có
lệ để an lòng thượng cấp chứ đâu thật sự có ý trừ cướp cứu dân lành.
Tiểu Phi nãy giờ im lặng ngồi nghe bỗng vỗ tay nói:
- Hay lắm! Tôi xin được góp một tay cùng anh tiêu diệt bọn cướp đó.
Bàng Châu cũng lên tiếng:
- Tôi cũng xin theo. Một cây làm chẳng nên non, nhưng ba cây chụm lại sẽ
thành hòn núi cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.