ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 133

Hồng rồi giục ngựa đuổi theo. Tiểu Hồng nói với theo:
- Anh Lâm phải coi chừng kẻo chị ấy té ngựa nữa đấy.
- Anh sẽ chú ý!
Tiểu Hồng nhìn theo bóng hai người nhỏ dần trên bãi biển mà buông tiếng
thở dài, nàng lẩm bẩm một mình:
- Hai người ấy bỗng dưng lại thân thiết, chuyện cũng lạ thật. Nhưng mà
nhìn họ vui vẻ bên nhau quả thật đẹp đôi.
Con Ô Truy đúng là con thần mã, bốn vó của nó sải đều, nhanh mà êm như
đang phi nước kiệu. Trần Lâm khen thầm trong bụng, tuy vậy chàng vẫn vờ
không cho nó vượt qua con Huyết câu. Đại Hồng phóng ngựa phía trước,
thỉnh thoảng ngoái lại nhìn, cười lớn rồi tiếp tục cho ngựa chạy dọc theo
bãi biển. Đến bãi Nhạn Châu, nàng thúc ngựa lên đỉnh đồi, nơi hai người
gặp nhau hôm nọ. Con Huyết câu vừa dừng vó thì con Ô Truy cũng kịp đến
nơi. Trần Lâm nhảy xuống bước đến đỡ Đại Hồng vẫn đang ngồi trên lưng
ngựa. Nàng mỉm cười nói:
- Tiểu Lâm Nhi bỏ đi mấy năm trở về đã trở thành chàng trai lịch lãm rồi
đó. Học của ai vậy?
Trần Lâm nói:
- Đó chỉ là bản tính tự nhiên của cánh đàn ông, đâu cần phải học.
- Vậy là anh đã trở thành đàn ông chứ không còn là tên Tiểu Lâm Nhi
bướng bỉnh, đáng ghét ngày xưa nữa rồi phải không?
- Tôi không thể tự nhìn thấy mình. Đại Hồng thấy thế nào?
Nàng bước đến ngồi xuống một tảng đá, chừa chỗ cho Trần Lâm rồi ngước
mặt lên, nheo mắt nhìn chàng đáp:
- Tên Tiểu Lâm Nhi đáng ghét chết rồi, giờ hắn đã biến thành một Đại Lâm
Nhi rất mực anh hùng và rất đỗi tài ba. Anh mang chiếc túi lại đây đi.
Trần Lâm mang chiếc túi đến ngồi xuống cạnh nàng:
- Tôi mở ra xem bây giờ có được không?
- Mở đi.
Trong chiếc túi là một chiếc hộp được chạm trổ rất tinh vi. Trong hộp có
một bình rượu và hai chiếc chung bằng bạch ngọc. Trần Lâm nhìn Đại
Hồng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.