ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 183

Én Liệng Truông Mây - Hồi 27 - Phần 1

Dưới cơn mưa tầm tã, trong bóng tối dày đặc thỉnh thoảng sáng lòa lên vì
những tia chớp, Trần Lâm băng mình ngược hướng Thần Quyền Môn với ý
định đánh một vòng lớn để đánh lạc hướng theo dõi của bọn Kim Cương
Môn rồi mới tìm cách trở về. Những vết thương ở sau lưng và trước ngực
vẫn không ngừng chảy máu, chàng cảm thấy đầu óc choáng váng, cơ hồ
không bước thêm được nữa nên dừng lại, thò tay vào bọc lấy ra hộp thuốc,
cúi gập mình che nước mưa rồi trút ra hai viên Tục mệnh đan bỏ vào
miệng. Chợt một tia chớp nhoáng lên, chàng thấy trước mặt mình là bức
tường của một tòa nhà bèn chống cây roi mượn đà phóng lên nhảy vào bên
trong. Một tia chớp nữa lại nhoáng lên, Trần Lâm nhận ra nơi góc tường
ngôi trang viện có một cái tiểu đình, chàng cố lê bước đến đó dự định ngồi
vận công điều trị vết thương nhưng vừa đặt thân mình xuống đất thì đã ngã
ra thiếp vào cơn hôn mê.
Trần Lâm hôn mê không biết bao lâu, khi mơ màng tỉnh dậy thì nghe thấy
tiếng nói trong trẻo của một bé gái đập vào tai:
- Mẹ ơi, anh ấy tỉnh lại rồi!
Có tiếng người đàn bà vang lên từ phía bên kia phòng:
- Vậy à? Mẹ sang ngay.
Trần Lâm hé mắt ra, hình ảnh một cô bé có khuôn mặt tròn trĩnh từ từ hiện
rõ trong mắt chàng. Giọng cô bé lộ vẻ vui mừng:
- Anh tỉnh rồi hả? Thật hay quá!
Trần Lâm hỏi:
- Tôi đang ở đâu vậy? Cô bé đã cứu tôi phải không?
- Là em nhìn thấy anh nằm mê man ngoài tiểu đình, nhưng mẹ và chị Tiểu
Hương đã mang anh vào và băng bó vết thương cho anh. Chao ơi, anh làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.