ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 184

gì mà bị thương nhiều dữ vậy. Đánh nhau à?
Có tiếng người đàn bà ở ngưỡng cửa phòng:
- Hoài Quân, anh ấy mới tỉnh lại, con không nên hỏi nhiều như vậy. Hãy để
anh ấy nghỉ ngơi.
Trần Lâm đưa mắt nhìn lên thì thấy một thiếu phụ tuổi ngoài ba mươi,
khuôn mặt rất đẹp đang bước vào phòng. Chàng cố gật đầu chào:
- Đa tạ phu nhân đã cứu mạng.
Thiếu phụ vội xua tay nói:
- Hiệp sĩ vừa mới tỉnh lại sau một ngày đêm mê man, xin an tâm tiếp tục
nghỉ ngơi dưỡng sức, chuyện ơn nghĩa không nên đề cập đến.
- Tôi thấy trong người đã khá lắm rồi, phu nhân an tâm.
Thiếu phụ tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Năm vết thương đã làm hiệp sĩ mất rất nhiều máu, tôi cứ tưởng phải mất ít
nhất cả tháng trời mới có thể hồi phục lại sức khỏe, không ngờ lại mau như
thế. Thật là kỳ diệu!
- Trước khi ngất xỉu tôi đã uống hai viên thuốc, có lẽ nhờ vậy mà vượt qua
được.
Cô bé Hoài Quân liền nói:
- Anh khỏe rồi phải không? Anh nói đi, ai đã đánh anh tàn nhẫn vậy? Bộ họ
định giết chết anh hay sao chứ?
Thiếu phụ quay lại gắt nhẹ con gái:
- Đã bảo để anh ấy nghỉ ngơi đã mà, khi anh ấy khỏe hẳn con hỏi cũng đâu
có muộn. Để tôi bảo Tiểu Hương mang bát sâm thang vào cho hiệp sĩ uống
nhé. Dù sao cũng phải bồi bổ lại số máu đã mất.
Trần Lâm nói:
- Cảm ơn phu nhân. Đành phải làm phiền phu nhân rồi.
Thiếu phụ quay sang Hoài Quân:
- Con xuống bảo chị Tiểu Hương mang bát sâm lên phòng ngay nhé.
Cô bé “dạ” một tiếng rồi chạy đi. Trần Lâm hỏi:
- Chẳng hay tôn ông có nhà không, thưa phu nhân? Tôi thật ái ngại.
Thiếu phụ nghe hỏi đến chồng mình thì nét mặt thoáng u buồn, nhưng bà
lấy lại sự bình thản ngay. Bà đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.