ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 217

Châu Doanh xe của Đại Quân tới
Nghìn năm xa vời trên biển cả
Xóm làng dưới làn mây nổi.
Đọc xong nàng gật gù tỏ ý tán thưởng rồi kéo tay ông lão sang vách bên
phải. Bên vách này cũng có đề một số bài thơ nữa của Hữu Mai Đình Triệu
Lâm và Thần Khâu Đinh Quỹ. Chợt tên công tử áo hoa đứng lên bước đến
trước mặt thiếu nữ, ôm quyền lịch sự nói:
- Kính chào Quỳnh Hoa Tiên Tử. Tiên Tử thích hai bài thơ đó à? Kẻ hèn
này thì lại thích bài thơ của Khâu Đình Quỹ hơn vì ý thơ diễn tả đúng nét
đẹp như tiên của Quỳnh Hoa Tiên Tử đây.
Rồi không cần để ý tới nét cau mày khó chịu của thiếu nữ, hắn nhìn lên
vách đọc lớn:
Xuân liễu bích như yên
Xuân lưu uyển chuyển duyên
Đê thùy kim kính bạn
Tà phất ngọc kiều biên
Mi tế ba trung diện
Yêu khinh hỗ lý truyền
Kinh thành thiên vạn nữ
Duy nhất đóa Quỳnh Tiên.
Dịch nghĩa:
Liễu ngày xuân biếc như khói
Xuân uyển chuyển chảy theo mé sông
Cúi nhìn bạn trong gương soi
Chiều tà bên cầu ngọc
Vẽ chân mày, gương mặt như có sóng
Tấm lưng thon nhẹ như có ai nâng
Kinh thành có ngàn vạn mỹ nữ
Chỉ có nàng Quỳnh Tiên là nhất.
Hai câu thứ bảy và thứ tám của bài thơ gốc là:

Chương Đài thiên vạn thụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.