ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 218

Duy nhĩ mộc ân tiên.
(Chương Đài có ngàn vạn cây
Chỉ có cây liễu là được gội ơn trước)
Nhưng hắn đã đổi lại thành:
Kinh thành thiên vạn nữ
Duy nhất đóa Quỳnh Tiên.
Vì lúc nãy hắn nghe ông lão gọi cô gái là “Quỳnh Nhi” nên mới đổi lời thơ
để ghẹo thiếu nữ. Cô gái nghe hắn ăn nói có điều khinh bạc nên trừng hắn
một cái rồi im lặng bước lại cạnh ông lão, quay mặt đi nơi khác. Tên công
tử áo hoa bị cái trừng mắt đó thì cả người chợt nổi gai lạnh. Tên Lương
Phúc bỗng đứng lên vỗ tay cười lớn:
- Hay quá, hay quá! Không ngờ hôm nay Thái Tuế công tử của chúng ta lại
làm thơ, mà còn làm quá hay nữa chứ. Tôi nghĩ ta nên sửa lại hai câu thơ
đó của Khâu Đình Quỹ đi, đưa hai câu của Thái Tuế công tử vào. Ha ha...
Ông lão nhìn mấy tên thanh niên này thì biết ngay là bọn côn đồ con vua
cháu chúa nên vội dắt tay thiếu nữ bước ra cửa định bỏ đi. Bỗng một tên
thanh niên khác trong bọn vội đứng lên chạy lại dang hai tay chặn lối cửa
ra.
- Công tử của chúng tôi làm thơ tặng cho vị tiên tử này sao chưa thấy nói
tiếng cảm ơn nào mà lại bỏ đi ngay vậy, ông lão?
Ông lão nói:
- Nếu vậy thì cảm ơn bài thơ của công tử cậu vậy. Tránh ra cho chúng tôi
đi.
Tên thanh niên vẫn đứng nguyên tại chỗ, cười hề hề:
- Không được. Ai cần ông lão cảm ơn, vị tiên tử này phải đến trước mặt
công tử tôi nói tiếng cảm ơn mới được.
Ông lão bắt đầu tức giận, gằn giọng:
- Giữa ban ngày ban mặt, dưới chân thiên tử mà bọn các ngươi dám lộng
hành trêu chọc phụ nữ, ức hiếp người già, các ngươi không sợ vương pháp
ư?
Tên thanh niên cười ha hả nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.