ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 236

Ân Phúc vội vàng dùng khăn ướt lau sạch thứ nước bẩn đi, Tôn Thất Dục
mang lại cho nàng một ly thuốc đã pha sẵn. Ông đỡ nàng ngồi dậy nói:
- Con mau uống chén thuốc này đi. Sao lại có thể làm chuyện điên rồ như
vậy được chứ?
Quỳnh Như hé mắt thấy ông thì hỏi nhỏ:
- Con chưa chết à? Ngoại lại cứu con nữa phải không?
Tôn Thất Dục rơi lệ nói:
- Đừng hỏi gì cả, mau uống thuốc đi đã.
Quỳnh Như uống cạn chén thuốc. Ông đỡ nàng nằm xuống trở lại nói:
- Con đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa. Hãy nghỉ ngơi cho mau hồi sức. Con có
biết là con đã làm cho ta sợ hãi đến mức nào không?
Quỳnh Như thều thào nói:
- Con xin lỗi đã làm ngoại lo lắng. Con chỉ muốn chết đi cho rảnh nợ trần
để mọi người khỏi liên lụy vì khổ mạng của con.
- Khờ quá! Đừng bao giờ nghĩ quấy như thế nữa. Con có mệnh hệ nào,
ngoại cũng không sống nổi đâu.
Hai hàng nước mắt của Quỳnh Như lại chảy ra. Nàng khóc vì tấm lòng cao
cả của ông ngoại nuôi đã già nua, bạc tóc này. Nàng nói:
- Dạ, con không tự vận nữa đâu, con sẽ ráng sống để phụng dưỡng ngoại
đến cuối đời.
Ông gạt lệ mỉm cười:
- Vậy mới là cháu ngoan của ngoại. Thôi con nhắm mắt ráng ngủ một lúc
đi. Thức dậy Ân Phúc sẽ nấu cháo sâm đỡ dạ.
Hôm sau đó, Thái Sinh đúng hẹn trở lại gặp Tôn Thất Dục. Thất Dục bèn
đem việc Quỳnh Như uống thuốc độc tự tử kể cho Thái Sinh nghe, lại dắt
Thái Sinh vào phòng Quỳnh Như thăm bệnh để chứng thực lời nói của
mình. Lúc trở ra ông nói:
- Ngài trở về bẩm lại với quan ngoại tả đợi thêm dăm hôm nữa cho cháu
khỏe lại, tôi sẽ nói chuyện với nó rồi thông báo cho ngài hay.
Thái Sinh không biết nói sao đành cáo từ ra về. Phần Quỳnh Như, vì may
mắn được chữa chạy ngay sau khi uống độc dược không lâu, lại được chăm
sóc tẩm bổ kỹ càng nên bốn ngày sau nàng đã bình phục hẳn. Đêm đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.