ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 235

phòng ông ngoại lạy bốn lạy, xong ngước mặt lên trời lâm râm khấn vái
cùng linh hồn cha mẹ và người anh thất lạc:
- Cha mẹ có hiển linh xin tha thứ cho con lại phải quyên sinh thân xác này
lần nữa. Vĩnh biệt anh hai, vĩnh biệt ngoại.
Khấn xong nàng trút cả chung độc dược vừa pha sẵn vào miệng rồi nằm
ngay ngắn trên giường chờ đợi tử thần đến rước đi. Đêm đó, Tôn Thất Dục
sau khi cùng người lão bộc trung thành là Ân Phúc thu dọn hành lý và của
cải xong cũng đã thấm mệt định lên giường ngủ. Chợt nghe thấy tiếng đàn
của Quỳnh Như cùng bài thơ nàng ngâm thì lòng ông khôn xiết thương cảm
cho cô cháu gái bạc phận này. Ông nằm nhắm mắt mơ màng, trằn trọc mãi
không ngủ được, trong bụng lại nóng nảy khó chịu không yên. Trăn trở
xoay người làm sao lại khiến cái giá đèn trên bàn rơi xuống đất bể nát. Ông
bèn trở dậy gieo một quẻ Mai Hoa dịch số, dùng cái giá đèn bể làm tượng
để xem kiết hung cho chuyến bôn đào ngày mai. Quẻ gieo được là quẻ đại
hung, có tượng của tang môn, chủ chết chóc. Ông giật mình vội vàng vừa
chạy sang phòng Quỳnh Như vừa kêu Ân Phúc. Cửa phòng đóng chặt, hai
người đập cửa gọi to mà vẫn không thấy Quỳnh Như trả lời. Tôn Thất Dục
biết chuyện chẳng lành liền bảo Ân Phúc lấy búa phá cửa xông vào. Cả hai
nhìn thấy cảnh tượng trong phòng thì giật mình kinh hãi. Quỳnh Như sắc
mặt bầm đen nằm chết trên giường, bên cạnh là ly độc dược đã cạn nằm lăn
lóc. Tôn Thất Dục vội vã bắt mạch nơi cổ tay nàng, lại áp tai nghe nhịp tim
thì thấy mạch vẫn còn đập nhưng rất yếu. Ông vội bảo Ân Phúc chạy đến
phòng thuốc mang rương thuốc sang, sau đó vạch miệng Quỳnh Như cố
nhét một viên Tỵ độc hoàn và một viên Tục mệnh nguyên đơn vào rồi đổ
nước cho trôi xuống. Ông lại dùng kim châm châm vào các đại huyệt trên
người nàng để kích thích cho máu huyết lưu thông, gia tăng khả năng hô
hấp và giúp thuốc tống khứ chất độc ra ngoài.
Cấp cứu xong, ông cùng Ân Phúc hồi hộp ngồi chờ kết quả. Hai canh giờ
đằng đẵng chậm chạp trôi qua, Quỳnh Như bỗng trở mình tỉnh dậy rồi nôn
thốc tháo một thứ nước màu đen rất khó ngửi ra bên giường. Tôn Thất Dục
chắp tay ngước mặt lên trời lâm râm tạ ơn:
- Tạ ơn Trời Phật đã phù hộ. Như vậy là cơn nguy hiểm đã qua được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.