ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 347

Trần Lâm nghe chuyện động tính hiếu kỳ hỏi H’Phon:
- Tôi có thể đến thăm tiểu thư được không?
Tù trưởng mau mắn:
- Được chứ! Xin mời!
Rồi ông đưa mọi người về nhà ông cách đó không xa. Thiếu nữ tên H’Linh
tuổi khoảng mười lăm, nét mặt xinh đẹp nhưng đã tiều tụy và ẩn hiện một
làn hắc khí. Nàng đang nằm thiêm thiếp trên giường, trong một căn phòng
nhỏ. Ngồi bên cạnh giường bệnh là một mỹ phụ trung niên, vợ của tù
trưởng H’Phon. Thấy mọi người vào, bà vội đứng dậy cúi chào. H’Phon
giới thiệu:
- Đây là mẹ của H’Linh, phu nhân tôi, cũng là người Kinh như các ông đấy.
Tên nàng là Linh Phương.
Cả bọn Lía đồng thanh lên tiếng:
- Xin chào phu nhân!
Trần Lâm hỏi bà ta:
- Tình hình tiểu thư thế nào? Tôi xin phép được xem mạch cho tiểu thư.
Linh Phương cúi nhẹ đầu:
- Hiệp sĩ cứ tự nhiên. Cháu đã mê man như thế từ hôm qua.
Trần Lâm nhìn khí sắc và bắt mạch xong, biết ngay nàng đang trúng phải
một loại độc kỳ lạ, nó làm cho khí lực bệnh nhân ngày càng suy kiệt.
Chàng nhìn quanh phòng, quan sát xong nói với tù trưởng và mọi người:
- Tiểu thư đã trúng độc của một loại rắn tên Độc hỏa xà. Loài rắn này sắc
đỏ, không lớn nhưng nọc độc vô song, cắn người thì hết chữa. Nó lại rất
thích hút âm khí toát ra vào ban đêm từ người các thiếu nữ. Tiểu thư đang
bị loại rắn này hàng đêm vừa hút âm khí vừa nhả độc ra nên mới ngộ độc
và suy nhược dần. Nếu để một thời gian nữa thì sẽ bó tay, vô phương cứu
chữa.
Mọi người nghe nói, ai nấy đều kinh ngạc. Tù trưởng hỏi:
- Độc hỏa xà à? Có cách nào chữa được không? Con rắn đó hiện giờ đang ở
đâu?
- Chữa được, nhưng phải bắt được nó trước đã. Tôi nghĩ nó đang ở dưới
một trong hai cái tủ trong hai góc kia. Có điều loại rắn này cực kỳ nguy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.