ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 348

hiểm vì chúng tấn công nhanh như tia chớp, khó lòng mà bắt được, có khi
mất mạng như chơi với nó.
Một dũng sĩ trong bản tên A Nun lên tiếng:
- Không lo gì, vì H’Linh tôi sẽ bắt con rắn đó cho.
Trần Lâm quay nhìn chàng dũng sĩ:
- Đây không phải là việc đùa, vì nếu để con rắn đó trốn đi thì không còn
cách nào cứu chữa cho tiểu thư được nữa. Bởi vậy tôi mạn phép được thử
tài nhanh nhẹn và chính xác của tráng sĩ trước, xin thông cảm cho sự thất lễ
này.
A Nun nhún vai:
- Thử bằng cách nào?
- Nếu tráng sĩ có thể bắt được ngọn phi đao của huynh đệ tôi đây thì mới có
thể bắt rắn được.
A Nun cười tự phụ:
- Cứ thử đi!
Trần Lâm bảo Thiên Tường bẻ mũi nhọn của phi đao. Tường bẻ xong đưa
bàn tay có ngọn phi đao cùn ra nói với A Nun:
- Tráng sĩ chú ý nhé, tôi ra tay đây.
A Nun thủ thế, mắt chăm chú nhìn ngọn đao nói:
- Tự nhiên!
Thiên Tường vung tay. A Nun vừa chợp nhích tay thì ngọn phi đao được
phóng ngược nên cán đao đã trúng ngay giữa ngực hắn. Bọn người bản Đá
Vách đồng ồ lên kinh ngạc:
- Thật nhanh không thể tưởng tượng được. A Nun được coi là người nhanh
tay nhất bản chúng tôi đấy.
A Nun bấy giờ mới hoàn hồn, hắn nghĩ nếu ngọn phi đao này dùng để giết
hắn thì hắn đã hết đời rồi. Hắn cúi đầu nói:
- A Nun thật sự khâm phục và không dám xin bắt rắn nữa.
A Nun vốn là đứa trẻ mồ côi người Êđê ở KonTum được già làng mang về
nuôi. A Nun càng lớn càng khôi ngô. Hắn thông minh lại chăm chỉ luyện
tập võ nghệ nên mới mười tám tuổi hắn đã trở thành người vô địch trong kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.