ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 368

và dường như còn có chút khó chịu với mình. Tuy nhiên, chàng ít nhiều
cũng đoán ra sự thể.
Sáng sớm hôm sau H’Phon và H’Linh tiễn chàng xuống núi. H’Linh nét
mặt u buồn nói:
- Lâm huynh có trở lại đây thăm H’Linh không?
Trần Lâm an ủi nàng:
- Nhất định rồi. H’Linh nhớ giữ gìn sức khỏe, chúng ta sẽ có ngày gặp lại.
Huynh đi nhé. Tạm biệt!
Chàng cúi chào H’Phon lần nữa rồi giục ngựa phóng đi. H’Linh nói với
theo:
- Lâm huynh nhớ lời hứa đấy nhé! Nếu Lâm huynh không trở lại thăm
H’Linh thì H’Linh sẽ đi tìm Lâm huynh đó.
Trần Lâm ngoái đầu lại:
- Nhất định huynh sẽ trở lại! Bảo trọng!
- Huynh cũng bảo trọng!
Bóng con Ô Truy khuất dần sau đám lau sậy, để lại nơi bản rừng một đám
bụi mờ và hằn sâu trong lòng cô gái ngây thơ miền sơn cước hình ảnh của
người kỵ sĩ áo trắng. H’Linh dõi mắt nhìn theo dấu bụi mờ, tâm hồn bỗng
gợn lên một đợt sóng kỳ lạ. Nàng cảm thấy lòng mình trống trải như vừa
đánh mất đi một cái gì không nhận thức được. Vô tình nàng buông tếng thở
dài, tiếng thở dài đầu tiên trong đời. H’Linh cất tiếng ngâm khe khẽ:

Người đi ai biết về đâu
Nỗi buồn rót mãi từng câu thở dài.
H’Phon vuốt tóc đứa con gái cưng:
- Chúng ta về thôi. Có duyên thì ngàn dặm cũng gặp. Vô duyên dẫu tìm mãi
cũng chẳng được đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.