ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 37

- Đã bảo con gọi Tiểu Phi và Tuyết Nhi là sư thúc mà, sao vẫn giữ mãi
tiếng sư huynh vậy?
Cô bé nũng nịu:
- Hai anh ấy còn nhỏ xíu hà, nội cho con gọi là sư huynh đi, gọi sư thúc
giống hai ông cụ quá à.
Tiểu Phi mỉm cười nói:
- Sư thúc cứ để Lan Nhi gọi tụi con là sư huynh cũng được. Coi như cô bé
là đồ đệ của sư thúc đi, bọn con còn nhỏ, gọi sư thúc cũng không thú vị gì.
Ông lão nói:
- Thôi cũng được.
Ông già tóc bạc chính là Trần Kim Hùng; chàng thanh niên tên Nguyễn
Văn Tuyết là đồ đệ; còn cô gái là Trần Thị Lan, cháu nội của ông. Tiểu Phi
gọi Kim Hùng là sư thúc vì chàng là nghĩa tử của Trần Đại Bằng, bang chủ
Hành Khất bang. Kim Hùng đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Tuyết Nhi và Lan Nhi nói phải đó. Con nên đăng ký thi đấu. Trước là để
có dịp trau dồi tài năng và kinh nghiệm, sau nếu thắng được, một ngàn
lượng vàng đó sẽ giúp ích rất nhiều cho bang Hành Khất của nghĩa phụ
con. Hàng ngàn người ăn mày sẽ được cơm no áo ấm, con không nên thủ
phận quá.
Tiểu Phi nói:
- Cảm ơn sư thúc đã không còn giận nghĩa phụ mà nghĩ đến bang Hành
Khất. Không phải con thủ phận, con chỉ sợ tài nghệ của mình chưa được
bao nhiêu sẽ làm hại đến danh tiếng của sư môn mà thôi.
- Ta chỉ bất đồng ý kiến với nghĩa phụ con về tư tưởng trung thành một
cách mù quáng với một phủ Chúa thối nát mà thôi, chứ có giận hờn gì đâu.
Còn chuyện thắng bại là lẽ thường tình, con không phải lo ngại.
Tiểu Phi ngẫm nghĩ hồi lâu rồi nói:
- Sư thúc và hai em đã nói thế thì con sẽ tham gia.
Nguyễn Văn Tuyết vỗ tay đánh bốp một cái, nói:
- Phải như vậy mới được! Sư huynh phải cho thiên hạ biết cao đồ của
Phong Điền Tam Hữu tài sức bậc nào chứ.
Kim Hùng nhìn Văn Tuyết nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.