ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 4

Lía vừa qua khỏi sông Kim Sơn, bọn lâu la canh gác đã phát hiện và nổi
chiêng báo hiệu. Lía nghe tiếng chiêng báo động nhưng vẫn thản nhiên giục
ngựa tiến vào. Từ trong các bụi rậm, từng loạt tên bắn vút ra như mưa rào.
Lía vội rút thanh đao múa tít, hàng trăm mũi tên rơi lả tả. Chàng thúc ngựa
chạy nhanh xuống khu đất trống trước mấy căn nhà lá. Bọn cha Hồ, chú
Nhẫn và mấy chục tên cướp đã tụ tập ở đó chờ chàng. Lía ghìm cương
ngựa, nói lớn:
- Hôm nay ta đến đây là để dẹp tan sào huyệt ăn cướp này nhưng ta không
muốn giết nhiều người. Các ngươi hãy chọn ra vài người giỏi nhất để cùng
ta thi đấu, song đấu cũng được mà quần đấu cũng được. Nếu thắng được ta,
ta sẽ bái tạ mà bỏ đi ngay, không bao giờ bén mảng trở lại đây.
Thi Chân lớn giọng:
- Cả gan dám đến đây đòi dẹp tan Truông Mây, nếu ngươi bại rồi thì còn
mạng để bái tạ mà bỏ đi được sao?
Lía trừng mắt nhìn Thi Chân nói:
- Ngươi là phụ nữ nhưng hung tính còn hơn cả nam nhân, thủ đoạn lại hèn
hạ. Hạng người như ngươi e khó sống lâu. Hãy coi chừng cái mạng mà lo
đổi tính đổi nết đi.
Thi Chân nghe Lía mắng thì thẹn lắm, mặt đỏ bừng. Cha Hồ nói:
- Nghe đại danh chú Lía ở Bá Bích thành đã lâu, nay mới được thấy mặt.
Hân hạnh, hân hạnh! Cùng là ăn cướp với nhau, sao lại làm khó dễ nhau chi
cho tổn thương hòa khí?
- Ăn cướp cũng có nhiều loại. Bọn ta chỉ cướp của tham quan, ác bá để chia
cho dân nghèo. Đâu phải như các ngươi, bá tánh đã chịu lắm điều cực khổ
mà còn cướp bóc của người ta.
Hồ Bân nói:
- Bọn ta bị xã hội ruồng bỏ, cùng đường mới làm ăn cướp. Không lột của
người thì lấy gì để sống? Ngươi đã đến đây thì hãy dùng đao kiếm mà phân
định, chúng ta đâu cần ngươi dạy đời.
Lía cười ha hả nói:
- Dứt khoát lắm! Được! Ngươi muốn đơn đấu hay quần đấu? Cách nào ta
cũng sẵn sàng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.