ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 42

Én Liệng Truông Mây - Hồi 23 - Phần 2

Đại Hồng bây giờ đúng là một tuyệt đại mỹ nhân. Nét đẹp của nàng như
đóa hoa đào mơn mởn chớm hé nở. Nàng vừa lộng lẫy, vừa có chút yêu mị,
mê hoặc lòng người. Nhan sắc này sánh ngang với bậc mỹ nhân đã làm
nghiêng thành đổ nước như Đắc Kỷ hay Tây Thi. Đại Hồng nghe Trần Lâm
khen, lòng cảm thấy vui lắm, đôi má màu hồng đào của nàng thoáng ửng
lên. Nhưng rồi nàng lại buông lời lạnh lùng:
- Sáu bảy năm nay biệt tích là để đi học mấy câu nói văn vẻ đó à?
- Là tôi nói thật chứ không phải lời văn vẻ đâu.
Lý Vân Long xen vào, giọng nói tự nhiên mà như rít qua kẽ răng:
- Mừng anh trở về sau nhiều năm và đã học được cách nịnh phụ nữ. Nàng
không đẹp hơn tranh vẽ thì làm sao có được danh hiệu đệ nhất mỹ nhân?
Tiểu Hồng vội chen vô:
- Trời ơi! Sáu bảy năm vắng nhau, tưởng anh Lâm đã chết rồi, nay may ảnh
còn sống sót trở về, mọi người gặp nhau không thấy vui mừng hay sao mà
lại bắt đầu cãi nhau như hồi trước vậy?
Lê Trung cũng bước đến nói:
- Thôi cho cậu can đi. Nào, chúng ta cùng nhau vui vẻ mừng ngày Lâm Nhi
trở về. Bốn đứa lại đây.
Đại Hồng nổi tính ngang bướng:
- Cháu về! Chúc mừng người trở về.
Rồi nàng quay người lên bờ, phóng ngựa chạy đi. Lý Vân Long cũng vội
chào Lê Trung, không quên liếc đôi mắt trắng dã nhìn về phía Trần Lâm.
Hắn chạy lên bờ, giục ngựa đuổi theo Đại Hồng. Trần Lâm nhìn họ lắc đầu:
- Non sông dễ đổi, bản tính khó dời. Hai người ấy vẫn như ngày nào.
Tiểu Hồng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.