ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 55

đèn, chiếc chân trần thon thả với làn da trắng mịn như ngà, thêm vào sự va
chạm da thịt khiến Trần Lâm thoáng rùng mình lần nữa. Chàng vội trấn
định tâm thần xua đuổi tạp niệm để chú tâm hoàn thành việc băng bó. Đại
Hồng nhìn chàng thận trọng băng bó cho mình mặt bỗng đỏ ửng, ánh mắt
long lanh. Chợt nhìn thấy phía sau bắp chân Đại Hồng có một vết thẹo nhỏ
đã mờ nhạt, Trần Lâm mỉm cười. Đại Hồng hỏi:
- Anh cười gì thế?
- Tôi nhớ vết thẹo này ngày xưa cũng do chính tay tôi băng bó. Nay vẫn
còn dấu.
- Cũng tại anh cả. Nếu tôi không giận anh bỏ chạy thì đâu có bị vấp té đến
rách cả da thịt. Lần này cũng vậy. Anh là tên tiểu quỷ theo ám hại khiến
khắp người tôi mang đầy thương tích.
- Đó là hình phạt của ông trời dành cho những người bướng bỉnh.
Đại Hồng cười khúc khích:
- Tôi thích bướng bỉnh vậy đó. Bây giờ có anh là lương y như kế mẫu rồi
thì tôi càng không sợ gì nữa.
Trần Lâm kéo ống quần của nàng xuống, đứng lên nói:
- Xong rồi. Đại Hồng nằm nghỉ đi. Nhớ đừng để tôi phải xuống địa ngục đó
nhé. Chắc ăn nhất, sớm mai thay thuốc xong tôi phải bỏ trốn thật xa nơi
này.
Đại Hồng mỉm cười liếc chàng, nhưng ánh mắt vô cùng trìu mến:
- Anh có trốn cũng không thoát đâu. Về chuẩn bị theo quỷ sứ xuống địa
ngục đi là vừa.
Tiểu Hồng đỡ Đại Hồng nằm ngay ngắn lại, kéo chăn đắp cho chị. Nàng
nghe họ nói chuyện kỳ quặc liền hỏi:
- Hai người có chuyện gì mà nói tới thiên đường với địa ngục vậy? Chị
nằm nghỉ đi, có đau lắm không? Không được cử động mạnh làm trật khớp
chân đó nhé. Em kêu người nấu cháo bổ cho chị ăn.
Tâm tình Đại Hồng đang rất vui nên nhỏ nhẹ nói:
- Cảm ơn em, chị không sao. Ừ, bảo họ mang cháo vào đây. Chị đói rồi. Em
chuẩn bị tiệc mừng Lâm Nhi về xong chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.