ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 53

Én Liệng Truông Mây - Hồi 23 - Phần 3

Trần Lâm hai tay đỡ nàng để khỏi động đến vết thương, buông cương cho
ngựa đi thong thả. Con ngựa của Đại Hồng rất khôn, nó một mình chậm rãi
theo sau. Trần Lâm ngoái lại nhìn, thấy bước đi của nó bình thường vững
chắc, không hiểu sao lúc nãy nó lại té nhào làm cho chủ bị thương như thế.
Đại Hồng nằm gọn trong vòng tay Trần Lâm. Một cảm giác lâng lâng, êm
đềm dâng lên trong lòng khiến nàng điểm nhẹ nụ cười sung sướng và mãn
nguyện. Vậy mà nàng vẫn cất giọng ương bướng:
- Tôi bị tật thì có liên quan gì đến anh mà anh lo?
- Tôi làm thầy thuốc, chữa cho bệnh nhân mà để thành tật là trái với thiên
chức của một lương y. Nên tôi lo.
- Vậy thì tôi sẽ chịu tật để cho hai chữ “lương y” của anh đi kèm thêm ba
chữ “như kế mẫu” luôn.
Rồi nàng cố sức động mạnh chân trái của mình. Trần Lâm thất kinh vội
điểm vào huyệt hoàn khiếu ở phần đùi trên của nàng. Chân trái Đại Hồng
ngay lập tức bị tê cứng. Nàng vùng vằng gắt:
- Anh mặc xác tôi! Anh lo cho danh tiếng lương y của anh chứ lo gì đến
thân tôi mà làm bộ?
Trần Lâm cười ha hả nói:
- Tôi nói đùa thôi. Là tôi thật sự lo cho Đại Hồng đó. Một người phụ nữ
đẹp như thế này mà để bị tàn tật thì ông trời sẽ bắt tội, đày tôi xuống chín
tầng địa ngục vì cái tội ngu xuẩn, không biết quí trọng, không biết giữ gìn
nét đẹp tuyệt bích mà tạo hóa ban cho trần gian này.
Đại Hồng biết chàng nói đùa nhưng vẫn cảm thấy ngọt ngào ấm áp trong
lòng, nàng cười khúc khích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.