ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 52

- Tôi không biết bay, cũng không cho anh bồng. Anh chạy nhanh về nhà gọi
người ra khiêng tôi về là được rồi.
Dứt tiếng, nàng lại tiếp tục rên rỉ đau đớn. Trần Lâm lặng thinh bế nàng rồi
tung người lên ngựa một cách nhẹ nhàng êm ái. Đại Hồng kinh ngạc, phục
thầm trong bụng và buột miệng nói:
- Khá lắm! Bao nhiêu năm nay học được tài làm đau người bệnh và chút
công phu lên ngựa đó phải không?
- Ừm! Giờ chịu khó nằm yên giùm tôi. Động mạnh là thành tật đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.