ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 51

Qua khỏi một làng chài nhỏ trên bãi biển, Trần Lâm bỗng thấy con ngựa
của Đại Hồng ngã quị và hất nàng văng ra xa. Nàng hét lên một tiếng đau
đớn. Chàng thất kinh vội giục ngựa phóng nhanh đến, nhảy xuống chạy lại
đỡ nàng dậy.
- Đại Hồng có sao không?
Đại Hồng ôm chân trái vừa rên vừa gắt:
- Tưởng anh về rồi mà. Mặc xác tôi, ai cần anh quan tâm tới!
Trần Lâm vội vén ống quần nàng lên và đưa tay sờ đầu gối xem xét thật
nhanh rồi nói:
- Để tôi xem, đầu gối chân trái bị trật khớp rồi. Đại Hồng ráng chịu đau một
chút để tôi nắn khớp lại cho, nếu không sẽ bị tật đấy.
Đại Hồng xô chàng ra gắt:
- Không cần anh nắn! Tôi có thể... Ui da...
Trần Lâm bỏ mặc Đại Hồng gắt gỏng, chàng nâng chân trái của nàng lên,
điểm vào huyệt túc tam lý để giúp giảm bớt cảm giác đau đớn, sau đó dùng
phương pháp trật đả nắn mạnh. Đại Hồng “á” lên một tiếng, đau đến chảy
nước mắt. Nàng rên rỉ:
- Trời ơi, đau chết đi được. Sáu năm anh học thuốc là để làm đau bệnh nhân
như thế này phải không?
Trần Lâm im lặng không đáp. Chàng lấy trong túi ra gói thuốc, dùng cao
đắp quanh đầu gối, đưa tay mở chiếc khăn quàng cổ của nàng quấn quanh
lớp cao vừa bôi. Xong việc chàng giải huyệt đạo cho nàng, nói:
- Xin lỗi nhé, đau một chút còn hơn là chịu tàn tật suốt đời. Giờ thì không
sao rồi. Loại cao mát này sẽ ngăn không cho chỗ khớp bị trật sưng tấy lên.
Đợi tôi bó lại cho chắc ăn đã.
Chàng rút thanh đoản kiếm bên hông lót dưới khủy chân thay chiếc nẹp, cởi
đai lưng làm dây và bó chặt phần đầu gối cho nàng. Chàng mỉm cười:
- Chịu khó một chút, không được động chân trái, nếu không nghe lời là đi
cà nhắc suốt đời đấy. Bây giờ để tôi bồng lên ngựa về nhà hay là Đại Hồng
tự bay về?
Đại Hồng nghe chàng hỏi, dù đang đau thấu xương và cũng tức cười lắm
nhưng nàng cố nín cười, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.