ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 49

- Đàn ông mấy anh sung sướng thật. Muốn đi thì đi, muốn ở thì ở. Trời cao,
biển rộng, nơi nào cũng có thể đến được.
- Nhìn bề ngoài thì có vẻ thong dong, nhưng dù đi hay ở lòng lúc nào cũng
đè nặng một gánh trách nhiệm. Cho nhà, cho nước. Phụ nữ các chị tâm trí
nhẹ nhàng hơn.
Đại Hồng vênh mặt nhìn lên, nheo mắt hỏi:
- Bộ tôi già lắm hay sao mà một kêu chị, hai kêu chị vậy?
- Đâu có. Quen miệng kêu chị từ lúc nhỏ rồi nên không đổi được.
- Không đổi được thì tôi sẽ không nói chuyện nữa.
- Tôi sẽ cố đổi vậy. Anh Vân Long đâu mà chị... ơ... mà Đại Hồng đi ngắm
biển một mình vậy?
Đại Hồng nhìn Trần Lâm cười khúc khích. Nụ cười vui vẻ tự nhiên của
nàng càng khiến cho khuôn mặt thêm phần rạng rỡ và quyến rũ:
- Đổi cách xưng hô thấy khó khăn quá phải không? Anh Vân Long đi cùng
cha sang đảo Phương Mai chuẩn bị cho đại hội rồi. Dứt được cái đuôi ấy,
tôi thấy nhẹ nhõm vô cùng.
- Hai người thân thiết với nhau lắm mà?
- Đừng nói chuyện đó nữa. Anh ngồi xuống đây đi. Kể nghe thời gian qua
anh đã gặp những gì.
Trần Lâm ngồi cạnh nàng rồi kể ngắn gọn những chuyện đã qua. Nàng hỏi:
- Anh tu luyện trên núi sáu năm nay, vậy có định tham gia cuộc tranh tài lần
này không?
- Chú Trung và mấy chú trên thuyền bảo tham gia. Tôi cũng phải nghe lời
nên tính lên múa vài đường cho xong chuyện rồi xuống.
Đại Hồng mỉm cười:
- Lên võ đài thì chỉ có bị đánh văng xuống chứ ai cho anh lên chơi rồi
thong thả đi xuống.
- Thì chịu vài đấm văng xuống cũng được chứ gì. Thôi chúng ta về nhà đi,
Tiểu Hồng đang đợi, cô ấy dặn về sớm.
- Nó dặn về sớm làm gì?
- Tiểu Hồng làm tiệc mừng tôi sống sót trở về và đãi người bạn mới. Chúng
ta đi, cũng đã tối rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.