ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 151

như long trời lở đất. Đám binh triều đang chen nhau dưới lòng sông bất ngờ
bị dòng nước và những khúc gỗ tràn xuống cuốn phăng đi như đám lá khô
giữa dòng thác lũ. Tiếng kêu la dậy trời, cảnh tượng thật là thê thảm.
Phạm Ngọc Chánh vốn dày dặn kinh nghiệm chiến trường nên khi nghe
tiếng động ầm ầm từ phía thượng nguồn ông biết ngay địch quân đã cho
phá bờ đê cản nước. Ông vội vàng thúc ngựa vọt lên trước để qua sông.
May mắn là khi luồng nước và những khúc gỗ vừa trôi đến nơi thì ông cũng
đã đến được gần bờ. Tuy vậy, con ngựa của ông bị một khúc gỗ lao trúng
làm ngã quị. Trong khoảnh khắc ấy, ông liền đạp chân vào mình ngựa để
lấy đà rồi phóng người lao vút lên bờ, thoát khỏi dòng nước lũ chỉ trong
đường tơ kẽ tóc. Nhìn đám binh sĩ đang bị dòng lũ cuốn đi, miệng không
ngớt kêu la inh ỏi, ông không dằn được nước mắt, ngửa mặt lên trời than:
- Đời làm tướng của ta chưa từng bị thất bại thê thảm và nhục nhã thế này.
Thù này dù đến chết ta cũng quyết trả cho đám binh sĩ đã chết thảm kia.
Than xong ông vội vàng tìm một con ngựa khác, thu góp gần ngàn binh sĩ
thoát được lên bờ lập tức bỏ chạy. Bấy giờ, đám tàn binh của Phạm Kiến
Tính cũng đã kéo lên tới nơi. Họ họp nhau lại rồi nhắm hướng phủ thành
Quy Nhơn trở về. Bỗng nhiên từ phía tây có tiếng vó ngựa dồn dập cùng
tiếng quân reo dậy đất. Một viên tướng trẻ của Truông Mây đã dẫn quân
rượt theo và kêu lớn:
- Phan Ngọc Chánh chớ chạy, có ta chờ đây đã lâu rồi!
Thì ra sau khi phá đê xả nước xong, Thiên Tường đã kéo quân xuống phục
sẵn bên mé sông. Thấy quân triều đình thoát được lên bờ nam, chàng bèn
cùng một trăm kỵ mã lao vào đám tàn binh của triều đình mà tiêu diệt. Bọn
binh lính triều đình vừa trải qua một lần thoát chết kinh hoàng, giờ nghe
tiếng vó ngựa rầm rập cùng tiếng quân reo thì hồn bay phách lạc, chúng vội
vã ù té chạy, không cần biết địch ít hay nhiều. Phan Ngọc Chánh và các
tướng cố sức la hét cũng không thể nào ngăn họ lại được. Phạm Kiến Tính
và Trần Trụ nhìn thấy tình trạng như thế liền giục ngựa đến đón đánh Thiên
Tường. Chàng vung kiếm đỡ rồi ra chiêu phản kích. Ba tướng đang hỗn
chiến thì bỗng nghe tiếng kêu lớn:
- Tường đệ chớ sợ, đã có ta đến đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.