ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 164

Truông Mây và bang Hành Khất đã rất chặt chẽ. Tuy vậy, vì tình trạng
lượng người ăn mày ngày một gia tăng nên cả hai bên đã có một cuộc họp
bàn chung để tìm cách giải quyết. Trần Lâm lên tiếng:
- Tình hình bây giờ thật là nan giải. Dân xiêu tán và người ăn mày cứ đổ xô
đến hai huyện của chúng ta mong tìm cái ăn và sự giúp đỡ. Chúng ta bỏ
mặc họ thì không được, mà lo cho họ thì với một địa phương nhỏ bé như
thế này quả thật không thể chứa hết hàng triệu ăn mày trong cả nước. Vả
lại, số lương thực dự trữ cho nghĩa binh cũng đã cạn sạch. Không khéo đến
khi chiến tranh chúng ta sẽ không có lương thực để tác chiến.
Lía nói:
- Dù sao cũng không thể bỏ mặc họ được. Đồng bào đã tìm đến ta để nương
tựa, ta phải tìm mọi cách gúp họ.
Tiểu Phi nói:
- Chúng tôi đã huy động khắp nơi để gom lương thực về đây, hi vọng sẽ
giúp các anh được phần nào. Nhưng về lâu về dài chúng ta phải nhờ đến
vựa lúa ở miền Nam mới được.
Hồng Y Nữ bỗng reo lên:
- Muội sẽ liên lạc với cha để xin người gởi lương thực ra đây. Chúng ta
cũng đừng quên sự trợ giúp từ phía Dương đại ca. Có điều xa xôi quá,
chúng ta cần có thời gian.
- Vậy Liên muội viết thư đi, bang Hành Khất sẽ dùng bồ câu đưa thư đến
bá phụ và Dương đại ca. Chỉ trong vài ngày là đến nơi rồi.
- Nếu vậy thì hay quá! Mùa này đang lúc gió nồm, hi vọng lương thực sẽ
đến đây trong vòng vài mươi ngày nữa.
Lê Trung nói:
- Chúng ta phải giữ bí mật việc này để tránh tai mắt triều đình và bọn cướp
biển.
Hồng Y Nữ nói:
- Cháu sẽ nhờ cha gởi người đi theo hộ tống, cả Dương gia ở Mỹ Tho nữa.
Tiểu Phi mừng rỡ nói:
- Nếu có Dương đại ca đi theo thì hay biết mấy. Chúng ta lại có dịp bày trận
Bát quái nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.