ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 294

Trần Lâm nói:
- Lòng trời khó đoán, chúng ta hãy nương theo các thiên tượng mà tùy nghi
hành sự. Đại ca không nên lo lắng làm gì.
Chú Nhẫn chen vào:
- Có việc này chú muốn báo lại để các cháu và Thiên Tường định đoạt.
Lía hỏi:
- Việc gì vậy chú?
- Có một thiếu phụ tên Quỳnh Dao đã đến gặp chú để xin giao trả lại trại gỗ
của Thiên Tường mà lúc trước Hoàng Công Đức đã xử cho nàng được
quyền thừa hưởng với danh nghĩa là vợ của tên Nguyễn Dao. Chú nghĩ
Thiên Tường có quyền nhận lại.
- Người đàn bà này vừa biết điều vừa khôn ngoan đó. Tường đệ cũng nên
thu hồi lại cơ ngơi của tổ tiên mình.
Thiên Tường nói:
- Nhận lại thì dĩ nhiên là phải nhận rồi, nhưng chú Nhẫn cứ dùng nó như
một cơ sở kinh doanh cho nghĩa binh. Lúc này cháu chưa nghĩ đến việc thu
nhận lại tài sản riêng.
Chú Nhẫn nói:
- Nếu vậy chú sẽ đến gặp lại bà ta để làm thủ tục thu hồi. Đang lúc chiến
tranh chưa thể hoạt động kinh doanh gì được, tạm thời chú cứ tiếp nhận rồi
niêm phong để đó.
Bỗng có tin từ Lại Khánh báo rằng bệnh của cha Hồ đã trở nặng, e khó qua
khỏi. Trần Lâm nghe báo vội bảo các đầu lĩnh ai về vị trí nấy rồi cùng Lía
và chú Nhẫn lên ngựa phóng sang Lại Khánh. Đến nơi vào thăm thì thấy
cha Hồ mặt mày ốm quắt lại, sắc da và mắt vàng tái còn bụng thì trương
lớn, hai chân phù to. Trần Lâm bắt mạch xong hỏi:
- Chú thấy trong người thế nào, sao lâu nay chú không cho cháu hay về căn
bệnh này?
Cha Hồ cười thảm não nói:
- Chú cũng mới phát hiện ra vùng bụng của mình bỗng cứng lên và đau lâm
râm độ chừng hai tháng nay. Tưởng chỉ là đau bụng thường vì khó tiêu hay
gì đó, lại thấy cháu bôn ba vất vả đủ chuyện nên không muốn nói ra, sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.