ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 295

cháu lo. Hôm qua nay bụng bỗng trương lớn lên thế này, lại đau thắt từng
cơn đến không chịu nổi, hai chân thì mỗi lúc một phù to ra, chắc là bị bệnh
cổ trướng trong tứ chứng nan y rồi phải không?
- Phải chi chú nói cho cháu hay sớm thì tốt biết mấy. Bây giờ chú hãy uống
mấy viên thuốc này trước đã, nó có công dụng làm giảm các cơn đau rồi
cháu sẽ tìm cách chữa trị.
- Cháu không cần giấu chú làm gì. Chú biết tình trạng của mình mà. Đời
người sinh tử là chuyện thường, chỉ tiếc là chú không có được diễm phúc
nhìn thấy ngày anh em tiêu diệt tên cẩu tặc Quốc phó kia.
Lía nói:
- Chú an tâm, Lâm đệ sẽ có cách chữa trị cho chú mà.
- Không cần đâu, đừng phí công vô ích, hãy để thời gian và công sức mà lo
cho đại cuộc.
Chú Nhẫn nắm tay cha Hồ buồn bã nói:
- Anh ráng lên, đừng tuyệt vọng. Cháu Lâm là thần y, chắc thế nào cũng có
cách chữa cho anh.
Cha Hồ mỉm cười nói:
- Không cần phí thời gian cho ta làm gì nữa, hãy đưa ta về Truông Mây. Ta
muốn được chôn ở đó.
Lía nói:
- Dạ, để cháu đưa chú về đó. Việc ở đây cứ để Phương Tích coi ngó.
Cơn đau bụng lại quặn lên khiến cha Hồ cố bặm môi nhưng cũng không
khỏi bật lên tiếng rên, Trần Lâm vội lấy mấy viên thuốc cho ông ta uống,
sau đó điểm nhẹ vào thụy huyệt để ông ta ngủ thiếp đi. Lúc ra bên ngoài,
Lía hỏi:
- Tình trạng cha Hồ thế nào? Là cổ trướng à?
Trần Lâm thở dài gật đầu:
- Đã quá muộn để chữa căn bệnh nan y này rồi. Không còn lâu nữa đâu,
chuẩn bị hậu sự cho chú ấy đi là vừa.
Hai người đang nói chuyện thì có một nghĩa binh vào báo:
- Thưa quân sư, bên ngoài có một tráng sĩ muốn được gặp quân sư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.