ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 360

cũng chỉ có mỗi một điều ân hận duy nhất còn giữ trong lòng mà thôi.
- Anh ân hận vì việc gì?
Lía nhìn vợ bằng ánh mắt âu yếm:
- Đó là đã giữ em ở lại nơi này khiến em phải chịu nguy hiểm. Lẽ ra em
phải được sống trong cảnh sung sướng và giàu sang ngoài kia.
Đại Hồng mỉm cười nói:
- Anh không cần tự trách. Nếu em muốn xa anh thì hôm trước về thăm cha,
em đã ở lại Quy Nhơn rồi.
Lía cầm tay Đại Hồng, giọng cảm động:
- Cảm ơn em. Chỉ bấy nhiêu đó thôi, dù cho có tan xương nát thịt anh cũng
mãn nguyện rồi.
Đại Hồng nghe Lía nói, cảm nhận được tấm chân tình của chàng nên trong
lòng chợt thấy hổ thẹn. Nàng cúi đầu nói nhỏ:
- Cảm ơn anh. Em thật hổ thẹn với bản thân mình.
Lía nhìn nàng ngạc nhiên hỏi:
- Em có làm gì đâu mà phải hổ thẹn?
- Thật ra khi về Quy Nhơn rồi trở lại đây, lòng em không hoàn toàn chỉ vì
anh.
- Thì đã sao? Anh không đòi hỏi ở em điều gì cả. Em không cần nói ra.
- Để em nói. Em quyết định trở lại Truông Mây một phần cũng vì muốn trả
thù Lâm đệ. Em định giúp Lý Vân Long hại các anh.
Lía cầm tay vợ cười nhẹ nhàng:
- Em tay yếu chân mềm thế này thì hại ai được mà đòi giúp hắn?
- Anh đừng chê bọn phụ nữ các em. Nhưng bây giờ dù Vân Long có liên
lạc để nhờ, em cũng sẽ từ chối.
- Vì sao?
Mặt Đại Hồng ửng đỏ, nàng rút tay ra khỏi bàn tay của Lía, đấm nhẹ vào
ngực chàng:
- Anh biết rồi, sao còn hỏi khó người ta?
Vậy đó. Nữ nhân dù cứng rắn đến đâu, trong thẳm sâu của tâm hồn họ cũng
còn một điểm nhỏ thuần lương của nữ tính. Điểm nhỏ thuần nữ tính đó sẽ
nẩy mầm nhân ái, khiến họ dễ bị cảm hóa trước những tấm chân tình mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.