ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 78

- Cháu cảm ơn cậu, giờ thì ít nhất cháu cũng có cậu là người thân ở gần
bên.
Trần Lâm lên tiếng:
- Chúc mừng đại ca và đại tẩu lần nữa. Đại ca, đệ có tí chuyện muốn bàn
riêng với đại ca, chúng ta ra ngoài kia, để cho thúc phụ và đại tẩu có thời
gian hàn huyên.
Lía nói:
- Vậy chúng ta đi. Muội cứ ở đây nói chuyện với cậu, ta sẽ trở lại đón sau.
Hai người đi ra ngoài. Đại Hồng hỏi Lê Trung:
- Lúc này cha cháu thế nào? Công việc làm ăn ra sao? Tiểu Hồng đã hết
buồn chưa cậu?
Lê Trung chậm rãi trả lời:
- Công việc lúc này khá trì trệ vì sự khó khăn chung của cả nước, chắc cháu
đã biết. Cha cháu dạo này sức khỏe không tốt lắm, lại lo buồn vì công việc
nên yếu hẳn đi. Cậu khuyên cha cháu hãy bỏ hết đi, còn bao nhiêu thì cứ an
hưởng tuổi già. Cha cháu cũng đồng ý. Nhưng con người suốt đời làm việc
như cha cháu, nay phải buông tay cũng không tránh khỏi buồn phiền. Hôm
cháu bị bắt đi, cha cháu lo lắm. Cậu nói có Trần Lâm ở đây và tin chắc rằng
mọi việc sẽ ổn, lúc đó cha cháu mới hết lo sợ.
Đại Hồng rơi nước mắt nói:
- Tội nghiệp cha cháu, từ lâu chịu sống cô độc chỉ vì muốn vui với con cái,
vậy mà thân cháu thì trôi nổi chẳng ra sao, còn Tiểu Hồng lại có ý đi tu. Gia
tài sự nghiệp từ từ lụn bại. Tuổi cha ngày càng cao, làm sao chịu đựng
được?
Nàng không dằn được lòng nên sụt sùi bật khóc. Lê Trung an ủi:
- Cháu đừng buồn nữa. Nay cháu đã gặp được duyên may, cậu chắc nếu cha
cháu biết rõ cũng sẽ mừng cho cháu. Phần Tiểu Hồng, tuy nó muốn đi tu
nhưng từ khi thấy cha yếu đi, nó cũng đã lo lắng cho cha hết mực. Cha
cháu có nó kề bên nên cũng an ủi lắm.
Đại Hồng lau nước mắt:
- Tiểu Hồng là cô gái trên thế gian này chỉ có một. Đẹp người, đẹp nết lại
tài hoa nữa. Không ngờ nó gặp phải cảnh ngộ đắng cay này. Đôi khi cháu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.