EO THON NHỎ - Trang 353

Thấy nam sinh nhìn mình chằm chằm, bà chủ cười cười, đi đến bàn

trong cùng thấy bánh nướng được để ở đó.

“Nhìn gì vậy?” Đường Nhân hỏi.

Lục Trì thu hồi tầm mắt, anh chẳng qua là thấy hai ông bà chủ mặc dù

gây gổ, nhưng đủ để thấy có sự dịu dàng trong đó.

Đường Nhân thuận mắt nhìn theo hướng Lục Trì vừa mới nhìn, sau đó

nhỏ giọng nói: “Bà chủ tiệm mỳ trước kia không được cha mẹ đồng ý lấy
ông chủ, nhưng hai người lại muốn ở cùng nhau, nghe nói trước kia ông
chủ không có gì trong tay hết.”

Sau đó hai người cố gắng có một quán ăn nhỏ.

Đường Nhân hâm mộ ông chủ ngày nào cũng đều đi mua bánh nướng

mà bà chủ thích ăn nhất, mà món này phải chạy đến cuối phố mới có thể
mua được.

Ông chủ đã từng kể qua làm như vậy để khiến bà chủ vui, bà chủ cũng

đã khổ nhiều rồi.

Đường Nhân kể chuyện xưa cho Lục Trì nghe.

Ánh mắt Lục Trì lại nhìn về phía bên cạnh, không khỏi suy nghĩ về gia

đinh anh, mẹ anh vì anh nên cắn răng chấp nhận lấy ba anh, ai ngờ lại nhận
được kết quả như ngày hôm nay.

Lần trước từ bệnh viện trở về, anh xin nghỉ vài ngày ở nhà chăm sóc

mẹ, nếu không phải kỳ thi đến gần, thì anh đã nghỉ thêm vài ngày nữa rồi.

Vấn đề ly hôn này anh đã khuyên mẹ anh không chỉ một hai lần.

“Của cháu trai đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.