EO THON NHỎ - Trang 61

“….Cậu có thể hành động thân thiện hơn một chút được không.”

Sau đó, hai nam sinh cười rú lên như bị bệnh thần kinh.

Nghe hai người bàn trên đối thoại, bắt chước anh và Đường Nhân

nhéo nhéo hết sức chói tai, lại nhớ tới chuyện cả lớp cười nhạo hai người
bọn họ, sắc mặt anh chợt tái đi vài phần.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại nhìn ra phía cửa sau, lại thấy

Đường Nhân đang đứng nói chuyện với Lộc Dã.

Đồng phục sạch sẽ, rộng rãi sáng ngời, hai cái chân thon thon của cô

lộ ra ngoài.

Đường Nhân nghiêng đầu, nửa bên mặt trắng nõn sạch sẽ, ngũ quan

tinh xảo, chóp mũi thanh tú, tóc dài vén lên cao, màu sắc đồng phục như
tôn lên cái cổ trắng nõn của cô.

Giữa hai ngón tay mảnh mai kẹp một bài thi.

Môi cô khẽ nhếch lên, lúc mở lúc đóng. Trên mặt cô rất lạnh nhạt,

hoàn toàn bất đồng với vẻ tinh nghịch vừa rồi của cô.

Lục Trì rủ mắt xuống nhìn vào nơi nào đó, trong nháy mắt bị ngừng

lại mấy giây, sau đó đột nhiên cởi áo đồng phục ra, không nói lời nào đứng
lên.

Hai nam sinh bàn trên đang vui vẻ, đột nhiên thấy anh đứng lên không

hiểu như thế nào, hai mắt nhìn nhau.

Thảm họa rồi, Lục Trì sẽ không rơi vào tay giặc chứ?

Đường Nhân còn chưa kịp phản ứng, bên eo đột nhiên xuất hiện hai

cánh tay. Cô hơi hoang mang, hơi thở của một người lạ ở sát bên cạnh, làm
cho cô không nhịn được dựng hết tóc gáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.