ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 107

Hôm sau còn tệ hại hơn. Hai cánh tay nó đầy vết bầm tím. Toàn thân ê ẩm
đến không nhúc nhích được. Đã thế, ông già còn ngắm nghía "thành quả",
mủm mỉm cười:
- Cháu khỏe không?
Eragon càu nhàu, ráng ăn cho xong bữa điểm tâm.
Ra tới đường, hai người cắm cúi đi cho kịp tới Therinsford trước buổi trưa.
Qua khoảng một dặm, đường đi rộng rãi hơn, xa xa đã nhìn thấy khói. Ông
già bảo:
- Cháu nên bảo Saphira bay qua khỏi Therinsford trước, và đợi chúng ta ở
đó. Dặn nó thận trọng, đừng để ai nhìn thấy.
- Sao ông không tự nói với nó?
- Như thế không được lịch sự lắm đối với con rồng của người khác.
- Ở Carvahall ông vẫn nói với nó, có vấn đề gì đâu.
- Đó là vì tình thế bắt buộc thôi.
Nhìn ông cười cười, Eragon phát bực, nhưng cũng chuyển chỉ thị cho
Saphira. Saphira cũng chuyển cảnh giác trở lại: "Thận trọng. Bề tôi của
triều đình có thể ẩn núp khắp nơi."
Họ đã nhìn thấy những dấu bánh xe hằn sâu trên đường và nhiều dấu chân
người. Therinsford lớn hơn Carvahall nhưng nhà cửa xây dựng không ra
hàng lối nào.
- Lộn xộn quá.
Eragon nói. Nó không thể đến nhà máy xay của Dempton để tìm Roran.
Chắc lúc này Albriech và Baldor đã gặp anh họ nó rồi.
Một cây cầu bắc qua sông Anora, dẫn vào thành phố. Hai người vừa bước
lên cầu, một gã đàn ông lem nhem bỗng từ trong bụi cây tiến ra đứng chặn
đường. Cái áo sơ mi ngắn cũn cỡn, phơi ra cái bụng phệ dơ dáy, lòi ra khỏi
cạp quần. Sau cặp môi nứt nẻ, hàm răng cải mả đưa ra khi gã ngọng nghịu
lên tiếng:
- Ông ược ép ua ầu. Ải ả iền.
- Bao nhiêu?
Ông Brom hỏi và lấy bóp ra. Gã giữ cầu mắt sáng lên:
- Ăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.