ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 133

- Đúng.
- Vậy là họ không bao giờ nói dối?
- Không hoàn toàn như vậy. Tuy họ nhất định bảo rằng không bao giờ dối
trá, nhưng họ có một nghệ thuật hoàn hảo trong cách nói...bóng gió, nói
điều này để ám chỉ điều kia. Không bao giờ người ta hiểu chính xác ý định
của họ. Thường thì họ chỉ hé lộ một phần sự thật thôi. Những người khôn
ngoan, tinh tế mới có thể giao du cùng họ.
- Trong ngôn ngữ này những tên riêng có ý nghĩa gì không?
- Những người nói thứ tiếng này đều có hai tên. Một tên để gọi hàng ngày,
không quan trọng. Tên thật chỉ dành cho những người thân tín. Kẻ nào biết
tên thật của cháu, sẽ chiếm được quyền hành vô hạn với cháu. Chẳng khác
nào đặt sinh mạng vào tay người khác vậy. Mọi người đều giấu tên thật, chỉ
vài người được biết mà thôi.
- Làm cách nào để biết tên thật của mình?
- Không ai có khả năng đó, ngoài những thần tiên. Các Kỵ Sĩ từng dày
công khám phá, hoặc nhờ một thần tiên chỉ dẫn. Nhưng hiếm có thần tiên
nào chịu chia xẻ sự hiểu biết này.
- Cháu muốn biết tên thật của mình.
- Hãy thận trọng. Có thể đó chỉ là một tai họa khủng khiếp. Chưa ai được
yên ổn khi phát hiện ra mình là ai. Có người điên loạn khi biết được sự thật
trầm trọng về mình. Hầu hết đều cố quên đi điều đã biết. Nhưng cái tên
cũng đem lại quyền uy, sức mạnh cho nhiều người. Nếu sự thật không đánh
gục cháu, có thể cháu sẽ đạt được quyền uy, sức mạnh vì tên riêng của
cháu.
Saphira nhận xét: "Em bảo đảm anh chẳng bị sao đâu."
Eragon cả quyết nói:
- Cháu vẫn cứ muốn được biết.
- Cháu cứng đầu thật. Nhưng ai chẳng mong được biết tông tích của mình?
Có điều là ta lại không giúp được gì cho cháu trong chuyện này. Cháu phải
tự tìm hiểu.
Ông nhăn mặt, nhúc nhích cánh tay bị thương. Eragon hỏi:
- Sao ông cháu mình không chữa lành vết thương này bằng phép thuật?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.