ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 196

phải có sự chọn lựa. Nếu cháu giết được tụi Ra zac, con đường duy nhất để
tránh khỏi cơn phẫn nộ của nhà vua, là cháu phải tìm sự che chở từ Varden,
chuồn tới Surda, theo họ. Hay kêu xin nhà vua rủ lòng thương và theo về
với triều đình. Kể cả nếu cháu không giết Ra zac, cháu vẫn phải đối diện
trước hai ngả đường này.
Eragon biết cách tốt nhất tránh khỏi ngục tối là gia nhập phe Varden, nhưng
nó không muốn bỏ cả cuộc đời để đánh nhau với triều đình như họ. Nó suy
đi tính lại từng lời nói của ông Brom, rồi bảo:
- Ông vẫn chưa nói, vì sao ông quá rành rẽ về loài rồng như vậy?
- À, ta chưa nói sao? Thôi, để khi khác.
Tại sao lại là mình, Eragon thắc mắc, mình có gì đặc biệt để có thể trở
thành Kỵ Sĩ? Nó hỏi:
- Ông đã bao giờ gặp mẹ cháu chưa?
- Có, ta đã gặp.
- Mẹ cháu như thế nào?
Ông già thở dài:
- Bà ấy đầy phẩm hạnh và....kiêu hãnh như cậu Garrow của cháu vậy. Đó
cũng là thất bại của bà. Dù trong hoàn cảnh nào, bà ấy luôn sẵn lòng cưu
mang giúp đỡ những người nghèo khổ, bất hạnh.
- Ông biết rõ mẹ cháu không?
- Đủ rõ, để khi bà ấy ra đi ta vẫn còn nhớ.
Lần đầu tiên Eragon cảm thấy nó ngốc làm sao, khi cứ tưởng Brom chỉ đơn
giản là một ông già kể chuyện. Nó kể cho Saphira nghe những gì ông Brom
nói, cô ả rất khoái, nhưng nhất định phản đối chuyện mình là vật sở hữu
của vua Galbatorix.
Khi dừng chân để qua đêm, ông già lo nấu nướng, Eragon đi tìm nước. Nó
lần theo tiếng nước róc rách chảy.
Tới con suối, Eragon nằm nép mình trên bờ, ngắm nước trắng xóa tung toé
trên những tảng đá. Bọt nước lạnh ngắt từ trên núi đổ xuống làm nó rùng
mình. Eragon đứng dậy, ngẩn người nhìn qua bên kia bờ: những dấu vết lạ
lùng, to lớn đầy mặt đất ẩm. Tò mò, Eragon nhảy lên tảng đá bờ bên kia,
trượt chân trên lớp rêu trơn. Nó níu vội một cành cây, cành cây bị gãy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.