ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 288

- Mình có nên cứ vượt qua không?
Murtagh kềm sẵn cung tên:
- Không nên. Tornac và Hỏa Tuyết là ngựa chiến thật, nhưng chúng mệt
mỏi rồi. Cậu nhìn ngựa của họ xem, chúng đang muốn lồng lên kia kìa. Chỉ
chưa được nửa dặm là chúng bắt được mình. Ngoài ra, có thể họ có gì quan
trọng muốn nói thì sao. Tốt hơn cậu hãy bảo Saphira sẵn sàng.
Eragon cho Saphira biết tình hình và dặn thêm: "Đừng để họ thấy em nếu
không cần thiết. Tuy mình đã ra khỏi đế quốc, nhưng anh không muốn ai
biết về em."
"Đừng lo. Nên nhớ anh có phép thuật mà."
Toán người vẫn đứng trên đồi quan sát xuống. Eragon nắm chặt thanh Zar
roc, nói nhỏ:
- Nếu họ đe dọa, tôi có thể hù họ sợ mà chạy bằng phép thuật. Vả lại, còn
có Saphira. Tôi đang tự hỏi họ sẽ phản ứng sao khi gặp một Kỵ Sĩ? Tiếng
đồn về sức mạnh của Kỵ Sĩ có thể tránh được đụng độ.
- Đừng hy vọng vào chuyện đó. Nếu phải đánh, chúng ta phải giết ráo cho
chúng nể mặt.
Người ngồi trên con ngựa sắc hồng đưa cao cây chùy làm hiệu. Bốn mũi
tên vun vút bay về phía Eragon và Murtagh. Tên cầm chùy lại đưa cao vũ
khí múa trên không, đám thủ hạ vừa la hét vừa nâng cao những ngọn giáo,
cùng phóng ngựa lao xuống đồi.
Eragon mấp máy môi sửa soạn dùng phép thuật, nhưng chợt nghĩ, chưa biết
ý định của những người này là gì.
Khi đám người vây quanh Eragon và Murtagh, tên thủ lĩnh mới khoanh tay,
ngồi trên ngựa, nói:
- Lần này coi bộ trúng quả to rồi. Grieg sẽ tha hồ mà khoái. Nào, hai thằng
này, biết điều thì bỏ vũ khí xuống. Nếu không đừng trách đàn em tao độc
ác.
Cả bọn hô hố cười tán dương tên đầu lĩnh. Murtagh nâng kiếm, hỏi:
- Các anh là ai? Các anh muốn gì? Chúng tôi là những người tự do qua đất
này. Các anh không có quyền ngăn cản.
- Ha ha, vậy mà tao cứ có quyền đấy. Tên tao í à? Một thằng nô lệ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.