ERWIN ROMMEL DANH TƯỚNG ĐỨC VỚI BIỆT HIỆU CÁO SA MẠC TRONG THẾ CHIẾN II - Trang 141

Tổng tư lệnh Mặt trận phía Tây, viết vào cuối tháng Mười. Cho đến thời
điểm đó, mặt trận này, không phải là khu vực hoạt động tích cực, đã bị giữ
tương đối thiếu quân, đặc biệt là các đơn vị cơ động. Phần lớn những gì
Rundstedt có được hoặc là những sư đoàn bộ binh chất lượng thấp hoặc
những sư đoàn khác đã được tái củng cố sau khi chiến đấu ở mặt trận phía
Đông, không sư đoàn nào trong số đó ở lại với ông ta lâu dài. Đến mùa thu
năm 1943, ông ta đã nhận ra một cách rõ ràng rằng các nước Đồng minh sẽ
tấn công châu Âu, và nước Đức cần phải tăng cường lực lượng ở đây. Như
ông ta đã chỉ ra trong bản đánh giá, với 1.600 dặm bờ biển cần bảo vệ, nó
không thể nào tạo ra một rào chắn liên tục, và ông ta chỉ có thể canh chừng
những bờ biển này nhờ các trạm quan sát, chứ không phải bảo vệ chúng về
thực chất. Trong khi ông ta chấp nhận rằng Bức tường chắn Đại Tây
Dương, đại diện cho hệ thống phòng thủ ven biển đã được xây dựng, đã
giúp ngăn chặn quân Đồng minh - và không phải như một vũ khí tuyên
truyền - thì trận chiến chỉ có thể thắng nếu có lực lượng cơ động dự trữ.
Vậy mà tất cả những gì ông ta có trên chiến trường này chỉ là ba sư đoàn
thiết giáp đặc nhiệm SS, mà một trong số đó chỉ mới bắt đầu hình thành.
Hitler đã lưu ý ngay lập tức tiếng kêu bi thương này và vào ngày 3 tháng
Mười một đã ban hành Chỉ thị số 51, tuyên bố rằng hệ thống phòng thủ ở
phía Tây sẽ phải được củng cố ngay lập tức, đặc biệt là về sự cơ động, năng
lực chống tăng, và pháo binh.

Chính trong bối cảnh đó mà Rommel đã gặp Hitler hai ngày sau khi bản

chỉ thị được ban hành. Hitle muốn ông tiến hành nghiên cứu việc phòng thủ
và đưa ra các khuyến nghị để cải thiện. Rommel cũng được giữ lại sở chỉ
huy Cụm tập đoàn quân B, khiến Rommel hy vọng rằng ông có thể được
trao một vị trí chỉ huy chiến dịch khác. Khi nghe Rommel đến, Rundstedt,
như ông ta tự thừa nhận, thấy mình đã qua thời hoàng kim và sức khỏe
đang có vấn đề, thực sự hy vọng rằng Rommel sẽ thay thế ông ta, nhưng
một cuộc gặp gỡ Keitel đã làm rõ vấn đề. Keitel nói rằng không có dự định
để Rommel kế nhiệm ông ta, vì Rommel chỉ thích hợp cho “những cuộc tấn
công kiểu Seydlitz như ở Rossbach, chứ không phải cho các hoạt động
chiến lược lớn hơn”. (Keitel ám chỉ đến Friedrich Seydlitz, viên chỉ huy kỵ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.