EUN-KYO BOI VI DAU NEN MOI LA Y - Trang 313

phúc mới mẻ của tôi. Đó chính là tôi, Lee Jeok-yo. Lee Jeokyo chẳng
qua chỉ là một người bình thường có bản năng mà thôi, ông ta chưa
từng thấy và cũng chưa từng gặp vấn đề này. Bởi vậy, từ giờ không
còn ai tiếp tục bị tôi lừa nữa.

Sau khoảng một năm, bia thơ sẽ xây xong, hồ sơ phòng tưởng

niệm sẽ được cụ thể hóa, nếu mọi người không bị đả kích, đối với
một số việc cho dù biết cũng sẽ không đi sâu vào thực tế. Tôi định
sau một năm sẽ công khai cuốn bút ký này, cũng nên cần cho
quần chúng một chút đả kích. Bia thơ và phòng tưởng niệm là
chuyện không đúng, bởi vậy bây giờ các bạn hãy đẩy đổ bia thơ, phá
hủy phòng tưởng niệm đi. Bởi chỉ khi phải đập vỡ bia thơ đã vất vả
xây nên, phá hủy phòng tưởng niệm đã bỏ nhiều tiền của xây nên,
các bạn mới có thể cảm nhận chân thực về tất cả sự thật. Và sau đó
tha hồ nói tôi là cầm thú, nhổ nước miếng vào mộ tôi, nói tôi là kẻ
giết người, ném đá vào mộ tôi. Đó là hy vọng cuối cùng của tôi.

Hôm nay, tôi ngồi trong sân, đốt hết tất cả những bài tản văn

trước đây tôi khóa chặt trong hòm sách. Tuy thời tiết rất lạnh,
nhưng lửa từ những trang bản thảo khiến vạt áo trước của tôi rất
ấm. Tản văn của tôi làm ấm vạt áo trước của tôi, điều này quả thực
rất tốt. Nhân cơ hội này, tôi cũng xé từng tờ của những tập thơ tôi
viết ra đốt hết, làm ấm đầu gối đang lạnh ấy của tôi. Điều
này làm tôi vô cùng mãn nguyện.

Ánh sáng mặt trời rực rỡ, những bụi cây xơ xác ngày đông bỗng đi

sâu vào trong trái tim tôi. Tuy có chút thê lương, nhưng lại rất tươi
tốt. Tuy rất ấm áp, nhưng lại rất trống trải.

Eun-kyo à, Han Eun-kyo. Cô mãi mãi là “cô dâu trẻ” của tôi, mãi

mãi là “trinh nữ” của tôi, là chiếc đèn lồng rọi chiếu sáng dưới
chân tôi trong khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.