FREUD THÂN YÊU - Trang 1133

khóe môi cong cong không thể khép lại. Cuối cùng, anh còn trao cô một nụ
hôn.

Ảnh được in ra, bà chủ lấy dao cắt giấy từ trên tủ xuống. Trong lúc vô ý

liếc nhìn, Ngôn Cách thấy anh và Chân Ý của tám năm trước. Chín tấm ảnh
nho nhỏ dán ngay ngắn trên tủ kính. Anh bỗng như bừng tỉnh từ giấc mộng,
tám năm trước họ ngây ngô trẻ con là thế. Tám năm qua đi, ảnh đã ố vàng,
thiếu niên và thiếu nữ vẫn thân mật và vụng về kề sát nhau.

Trên đường trở về, Chân Ý ngồi ở ghế lái phụ, hài lòng cực kỳ: "Chắc

chắn bà chủ cảm thấy anh quá đẹp trai nên in thêm một tấm làm quảng cáo.
Em còn không nhớ chúng ta đã chụp đấy." Cô cầm ảnh năm đó so sánh với
hôm nay, vui vẻ phát hiện: "Trùng hợp quá, tư thế giống hệt, nhưng đã lớn
hơn tám tuổi rồi."

Dĩ nhiên là tư thế giống hệt, bởi vì anh nhớ hết, thậm chí không sai thứ

tự.

"Ngôn Cách, khi đó anh thật đáng yêu, thảo nào em thích anh thế... Ô,

bây giờ anh điển trai hơn… À, trước kia ngây ngô quá…”

Mỗi tay cầm một dây ảnh, nhìn qua nhìn lại rồi phát hiện rằng cô thích

mọi giai đoạn của anh. Cô chân thành nói: "Ngôn Cách, bao giờ anh già đi,
em cũng vẫn thích vẻ ngoài khi ấy của anh." Cô ôm ảnh vào lòng, đảo mắt
nghĩ, "Đến khi anh già, tóc bạc lấm tấm, sẽ ra dáng một ông cụ bình đạm
ung dung. Em sẽ bám lấy anh cả đời, ngay cả khi già nua thì em vẫn sẽ
nhảy nhót bên anh. Ha ha, tốt quá." Cô hết sức vui mừng.

Ngôn Cách bình thản lái xe, nhưng cũng không kìm được mà nghĩ tới

dáng vẻ về già của cô, nhất định là bà nội khắc nghiệt trong mắt các cháu,
nhưng vẫn hoạt bát ầm ĩ như bây giờ, luôn mang theo lòng hiếu kỳ và khát
vọng về cuộc sống, kéo anh đi trải nghiệm những thứ kỳ lạ hiếm có.

"Woa, hoa nghênh xuân đẹp hết sảy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.