FREUD THÂN YÊU - Trang 310

của anh ta trống rỗng, tròng mắt rất sâu, mang vẻ đề phòng và cảnh giác,
không hề nhìn cô mà là phía sau cô.

Anh ta vốn định đi về phía này, nhưng nhìn thấy Chân Ý liền dừng lại,

cau mày khó khăn suy nghĩ, cứ như anh ta muốn lấy thứ gì đó nhưng Chân
Ý là chướng ngại vật cản đường đi của anh ta vậy. Chân Ý quay đầu lại
nhìn, không có gì khác thường cả. Cuối cùng anh ta đưa ra quyết định, dáng
vẻ ủ rũ, lặng yên quay trở về. Từ đầu đến cuối không hề chạm mắt Chân Y.

Chân Ý cảm thấy quái lạ, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức đuổi theo

xác định. Thấy anh ta vào phòng làm việc của An Dao, cô chạy tới gõ cửa,
không đợi hồi âm đã đẩy cửa đi vào. Ngôn Cách và anh ta đều ở bên trong,
An Dao dang thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan làm.

Ngôn Cách hơi lúng túng, không biết sao Chân Ý bỗng dưng xông vào

đây; anh "Ngôn" kia đang cúi đầu chơi rubic, ngón tay trắng nõn thon dài
bay múa như đánh đàn piano, anh ta hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của
mình, như thể không biết vừa nãy có người xông vào.

Hai người đàn ông trước mặt giống y như đúc, trống ngực Chân Ý đập

thình thịch, nhanh đến mức dội đến màng tai: "Ngôn Cách, em không biết
anh có anh em đấy."

Cô xông vào để nói lời này, thật quái lạ; nhưng Ngôn Cách đã sớm quen

với tác phong làm việc chẳng đâu vào đâu của cô, không hề để tâm, bình
thản giới thiệu: "Chân Ý, Ngôn Hủ; Ngôn Hủ, Chân Ý."

Ngôn Hủ nghe thấy Ngôn Cách gọi mình, lập tức ngẩng đầu nhìn, ánh

mắt đơn thuần như trẻ thơ. Ngôn Cách khẽ nghiêng đầu về phía Chân Ý, ra
hiệu cho Ngôn Hủ. Ánh mắt của Ngôn Hủ mới dần dần nhìn về phía Chân
Ý trở nên trống rỗng

rồi lập tức cụp mắt. Cứ như Chân Ý là vật gì đó khiến anh ta đau mắt

vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.