FREUD THÂN YÊU - Trang 853

Chân Ý sửng sốt. Đúng vậy, phản ứng đầu tiên là giết người liên hoàn,

tư duy theo quán tính sẽ khiến người ta đi tìm điểm tương tự và đầu mối
mới, nhưng lại xem nhẹ suy luận cơ bản nhất.

"Chồng Lâm Chi và bà chủ mở khóa đi vào, trong phòng không có dấu

vết vật lộn. Mặc dù có mở một cánh cửa sổ, nhưng anh đã xem qua, trên
cửa sổ là tấm che mưa bằng nhựa không kiên cố, máng nưóc bên cạnh cũng
không chắc chắn, hung thủ không thể rời đi theo đường cửa sổ."

Tim Chân Ý đập loạn: "Chẳng lẽ là phòng kín?"

“Nếu hung thủ giết Trịnh Dĩnh rồi chuyển thi thể tới đây thì quá khó

khăn, còn nếu giết người ở nhà nghỉ thì sao hung thủ có thể ra vào tự do?”

Lòng hiếu kỳ của Chân Ý được khơi dậy, ngọ nguậy trong lòng anh:

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Anh nghĩ…” Còn chưa dứt lời, di động trong túi áo bên trái của anh

rung lên ngay sau lưng Chân Ý, làm hông cô tê dại.

Tay trái anh đang ôm cô, không buông ra mà với tay phải lần mò di

động, vô tình hay cố ý ôm trọn lấy cô vào lồng ngực. Cô ấm áp hưởng thụ
hơi ấm trong lồng ngực anh. Anh cúi đầu tìm điện thoại, người hơi nghiêng
về phía trước đè lên vai cô, mái tóc ngắn cọ xát bên má cô. Thật nhột, thật
thân mật. Cô ngẩng đầu áp vào cổ anh, nụ cười bên khóe môi nở rộng hơn.
Anh tìm được điện thoại, vội bắt máy. Gần bên tai, Chân Ý loáng thoáng
nghe thấy tiếng đàn ông trầm lắng và tĩnh mịch, nói tiếng Anh với chất
giọng lôi cuốn, không rõ nội dung cụ thể. Ngôn Cách trả lời bằng tiếng
Trung: “Đúng, giống một ký hiệu… Là một vòng tròn, vẽ bằng hai nét, một
đường mảnh, một đường thô hơn.” Anh đang nói về vòng máu trên chiếc
gương trong phòng vệ sinh.

“Rắn cạp nong đôi?... Sống lại?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.