FREUD THÂN YÊU - Trang 854

“…”

“Bây giờ anh đang ở đâu?”

Chân Ý cựa nhẹ đầu, nhưng quá gần nên chỉ thấy cái cằm trắng trẻo của

anh. Người có thể khiến anh hỏi như vậy chắc không tầm thường.

Hình như bên kia không trả lời mà dập máy luôn. Ngôn Cách cất máy,

bất giác cau mày.

Chân Ý nhận ra anh đang lo lắng cho người gọi điện. Cô cũng không

nhiều lời lại nghe anh nói: "Trịnh Dĩnh tự sát. Nhưng có hung thủ."

Lời này thật sự... khó hiểu.

Lúc Ngôn Cách lái xe đưa Chân Ý về đến dưới nhà, cũng đã sắp ba giờ

sáng.

Chân Ý dựa trên xe không muốn xuống, nhiệt tình và tốt bụng đề nghị:

"Đã muộn thế này rồi, nghỉ lạị nhà em đi?"

Ngôn Cách gật đầu. Cô như trúng số độc đắc, nhìn anh vòng qua mở cửa

xe cho cô, cười tủm tỉm đứng dậy, kề sát tai anh: "Vậy chúng ta tiếp tục
chuyện dang dở lúc nãy nhé?"

Anh im lặng. Cô cười hi hi: "Mặc dù nhà em chỉ có một chiếc giường,

nhưng em sẽ không để anh ngủ sofa đâu. Em tốt với anh không nào?"

Anh chầm chậm nhìn cô, nói: "Rất tốt."

Ngôn Cách tắm rửa xong đi ra ngoài, liền nghe Chân Ý đang hát trong

phòng ngủ, giọng ca nhẹ nhàng mà hoạt bát: “Chúng ta đến bờ hồ thảo
nguyên, đợi chờ đàn chim bay về. Bao giờ chúng ta trưởng thành, hãy sinh
một em bé...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.